Kim phụ rất lo lắng, hỏi Tả phụ: "Nơi này thường xuyên có dã thú xuống núi sao?"
Tả phụ nói: "Đúng vậy, có đôi khi vào ban đêm, có đôi khi vào ban ngày, bốn mùa đều có dã thú xuống núi vào thôn đả thương người, trước kia, các thôn đều có rất nhiều người bị dã thú cắn chết, trước kia bộ lạc chúng ta trước có biển sau tựa núi, ra biển phải phòng cá mập và các loại cá ăn thịt và cá độc, lên núi thì phải phòng dã thú lớn, trên biển trên núi đều không an toàn, đi săn hay đi biển đều là việc nguy hiểm."
"Vì một miếng ăn, tất cả mọi người đã dùng mạng để liều."
Lúc sân trước náo nhiệt, Lương Nguyên đã đi ở đằng sau, mang theo mấy người Đinh Phong, Đinh Đạt, Tả Đại Lang, Tả Nhị Lang và Tả Tam Lang, dùng xe đẩy có đặt tấm ván gỗ đi ra từ cửa sau, đi về bên mẫu đất bên kia, không bao lâu sau, đã tìm được Tuyết Đoàn và thịt rừng chất đống trên mặt đất.
Vừa nhìn thấy những thứ này, người nhà họ Tả hít vào một hơi, thầm than Kim cô nương và Tráng Tráng thật có bản lãnh, gà rừng, thỏ rừng, lợn rừng, hươu bào, con gấu đen này chỉ mất một buổi chiều đã bắt được.
Sau khi đặt hai con lợn rừng và trói trên xe đẩy xong, bọn người Lương Nguyên nhấc thịt rừng khác lên xe và đẩy xe đât về nhà. Trên đường đi nếu gặp gỡ người trong thôn, Tả Đại Lang sẽ cười nói: "Số thịt rừng này đều là của Kim gia, là con thần ngưu Tráng Tráng đâm chết, ngươi nhìn lợn rừng kia đi, đầu đã bị đâm biến dạng rồi.”
Thôn dân: "Lại là Tráng Tráng đâm sao! Lợi hại, quá lợi hại! Các ngươi đẩy nổi không? Chúng ta giúp các ngươi một tay, ái chà chà, lợn rừng mập mạp quá!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT