Thẩm Dương Cầm tỉnh dậy rất sớm, những ngày gần đây đều như vậy, khoảng 7 giờ là tỉnh dậy.
Đến Nguyên Đán, thời tiết lạnh hơn, ngoài cửa sổ tuyết rơi, trời tối tuy không nhìn thấy, nhưng có thể nghe thấy gió thổi vào cửa sổ rồi lại rời đi.
Thẩm Dương Cầm vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ, không nhìn rõ gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào không gian mờ mịt. Bên cạnh đầu giường có chút điểm tâm và cháo, là bữa tối hôm qua, nhưng Thẩm Dương Cầm không nhúc nhích, hiện giờ tất cả đã lạnh.
Thùng thùng.
Có người gõ cửa, Thẩm Dương Cầm khó chịu nhắm mắt lại: “Không phải đã nói đừng tới quấy rầy mẹ sao?”
“Vậy con đi về à?” Ngoài cửa vang lên giọng nói buồn bực, “Con đứng ngoài này lâu rồi, tay sắp đông cứng mất.”
“Thẩm Mông!” Thẩm Dương Cầm lập tức tỉnh táo, đồng tử sáng lên, bà vội vã kéo chăn lên, quên cả việc đi giày, chân trần chạy ra mở cửa. Cửa mở, ánh đèn mờ mịt trong hành lang chiếu vào, thiếu niên với đôi mắt đen nhánh lấp lánh đứng ở đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT