Cảnh Mông còn chưa kịp hoảng sợ, bên cạnh ánh sáng từ điện thoại đã lóe lên, ánh sáng nhàn nhạt phản chiếu lên đường nét hoàn hảo nơi cằm của Phó Cảnh Tư. Hàng mi dài của cậu ấy đổ một cái bóng nhỏ lên trang sách: “Không phải mất điện, đèn huỳnh quang bị cháy.”
Cảnh Mông nhìn ra hành lang, quả nhiên đèn ngoài đó vẫn sáng. Ánh sáng bên ngoài xuyên vào, giúp căn phòng miễn cưỡng không tối đen hoàn toàn. Bình thường cậu đã quen với mức độ này, lẽ ra sẽ không có phản ứng gì.
Nhưng không hiểu sao, hơi thở của cậu bỗng nhiên trở nên nặng nề, cơ thể cũng bắt đầu nóng lên.
Giáo viên nghe nói là đèn huỳnh quang bị cháy, liền bảo Phó Cảnh Tư trông chừng lớp, còn mình đi tìm nhân viên hậu cần để thay đèn. Vừa ra khỏi lớp, không khí lập tức náo nhiệt hẳn lên, người thì tám chuyện, kẻ thì chơi game.
Và cũng có người… tiếp tục đọc sách.
Phó Cảnh Tư lật trang sách, dư quang liếc thấy thiếu niên đối diện đang chăm chú nhìn mình. Cậu hờ hững hỏi: “Có chuyện gì không?” Nói rồi, cậu thoáng ngửi thấy một mùi bạc hà nhàn nhạt.
“……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT