Thẩm Mông đột nhiên trở lại, Cảnh Mông vừa vui mừng vừa lo lắng.
Sau giờ tự học buổi tối, Cảnh Mông vội vã ra khỏi lớp, chạy nhanh về phía sân thể dục. Tiết Trầm từ cầu thang ló đầu ra, theo dõi Cảnh Mông.
Sân thể dục tối đen, Cảnh Mông trèo tường và biến mất. Tiết Trầm từ chỗ nấp bước ra, mỉm cười đắc ý. Hắn đã nghe lén được cuộc điện thoại của Cảnh Mông và đoán được cậu sẽ trốn ra ngoài.
"Tự cậu chuốc lấy thôi." Tiết Trầm gọi điện cho chủ nhiệm Ngưu để báo cáo.
Trong khi đó, Cảnh Mông đến một góc tối gần tiệm net. Thẩm Mông đang ngồi co ro ở đó, mặc áo khoác dày cộp, quàng khăn đỏ, đeo khẩu trang và kính râm. Cảnh Mông suýt nữa bật khóc khi nhìn thấy Thẩm Mông.
Thẩm Mông ngẩng đầu lên, nước mắt rơi khi nhận ra Cảnh Mông.
Thẩm Mông hoảng loạn đứng dậy, luống cuống xin lỗi: "Xin, xin lỗi, tôi... tôi... tôi thật sự...". Nước mắt cậu càng rơi nhiều hơn: “Quá nhớ mẹ. Cậu yên tâm, tôi mua vé máy bay sáng sớm rồi, trước khi vào học sẽ về trường, sẽ không ai phát hiện cậu... Tôi không có ở đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play