Hôm nay là Chủ Nhật, Lâm Vụ không đợi đến chín giờ rưỡi mà đến thẳng vào giờ tan ca của La Hiểu Dung.
“À… Hôm nay là Chủ Nhật nhỉ.” Bếp trưởng là một trong ba người đang đánh bài, không ngờ Lâm Vụ lại đến sớm như vậy, trên mặt có chút mất tự nhiên.
“Mẹ tôi đâu?” Lâm Vụ nhìn chằm chằm vào ông ta hỏi.
Bình thường, anh không hay thể hiện cảm xúc, nhưng mỗi khi tức giận, ánh mắt lại vô cùng sắc bén. Bếp trưởng bị nhìn đến phát chột dạ, nhưng vẫn ưỡn thẳng cổ nói: “Mẹ cậu ở ngoài sân, còn có thể ở đâu nữa!”
Phía sau bếp là một khoảng sân, sau đó là khu ký túc xá của nhân viên. Nghe vậy, Lâm Vụ lập tức chạy về phía sân sau.
Sân của nhà ăn rộng khoảng một nghìn mét vuông, lát bằng gạch xanh. Trong sân có một vòi nước công cộng, bên trên treo một bóng đèn màu vàng ấm. Khi Lâm Vụ đến nơi, La Hiểu Dung đang ngồi trước một chậu nước rửa bát đĩa. Đống bát đĩa này có của khách, cũng có của nhân viên nhà ăn, dầu mỡ dính đầy, chồng lên nhau thành một ngọn núi nhỏ.
Hướng mà bà đang ngồi đối diện với ký túc xá của nhân viên. Trong phòng có một chiếc TV, lúc này, hai nhân viên rửa bát khác đang ngồi trong đó xem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play