Trong hẻm, Lâm Vụ nhìn La Lương, rồi lại nhìn Tần Vệ Đông, ánh mắt lướt từ chân mày đến mũi giày cậu, trong ánh nhìn lộ rõ sự cảnh cáo. Sau đó, anh quay người rời đi mà không ngoảnh lại.
Tần Vệ Đông: ???
Vì cuộc theo dõi này, Tần Vệ Đông đã phải đi hai chuyến xe buýt, ngồi lì trong hiệu sách ba tiếng đồng hồ, cuối cùng lại nhận về một ánh mắt cảnh cáo đầy khinh miệt… Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
“Cậu ta bị thần kinh đấy, kệ cậu ta đi!” La Lương không biết Tần Vệ Đông và Lâm Vụ có hiềm khích gì, nhưng vẫn rất chu đáo giúp cậu dằn xuống cơn bực. Sau đó, cậu ta hào hứng nói tiếp: “Bọn tôi đang ăn xiên nướng ở phía trước, đi chung đi? Ăn xong qua phòng bi-a chơi một lát.” Giờ học sinh cá biệt cũng không có nhiều chỗ để chơi, chủ yếu là quán net, phòng bi-a, sân trượt patin.
“Tôi còn chút việc, để hôm khác vậy.” Tần Vệ Đông không có tâm trạng tụ tập.
La Lương biết tính cách của Tần Vệ Đông nên cũng không ép, chỉ rất nhiệt tình lấy điện thoại ra: “Vậy trao đổi số liên lạc đi?”
“Ừ.” Tần Vệ Đông không thích làm khó người khác nếu không cần thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play