Lúc này, tại phim trường chụp tạp chí thời trang.
Tách, tách tiếng chụp hình của camera tràn ngập studio.
Người đàn ông mặc một bộ tây trang tối màu đứng dưới ánh đèn, dáng người mạnh mẽ cao gầy, tỉ lệ cơ thể hoàn mỹ, diện mạo lạnh lùng cao quý, khung hàm ưu việt, đôi mắt mang theo lực uy hiếp.
Động tác giơ tay nhấc chân lười biếng tuỳ tiện.
Nhưng nhiếp ảnh gia lại vô cùng hài lòng kiểu nghệ sĩ tuỳ ý vài cái lại có thể hoàn thành công việc này, ánh mắt ông ta từ màn ảnh dời đi.
“Thầy Giang vất vả rồi, ảnh chụp vô cùng hoàn hảo, bây giờ có thể kết thúc công việc.”
Giang Nghiễn Chu lịch sự gật đầu: “Vâng.”
Người đại diện Triệu Ngôn Thuật vẫn luôn chờ ở bên cạnh tiến lên, khom lưng nói lời cảm ơn với nhiếp ảnh gia, giơ điện thoại ra nói: “Lục Minh Tự vừa gọi điện thoại đến, chắc là có việc khẩn cấp.”
Giang Nghiễn Chu nhận di động, ngón tay thon dài chạm vào màn hình, đôi mắt rũ xuống, nhàn nhạt nói: “Không phải.”
“Không phải?” Triệu Ngôn Thuật ngẩn ra, “Cậu ta gọi liên tục mười cuộc điện thoại, mà còn không phải việc gấp?”
Giang Nghiễn Chu không nói gì, thong thả chớp chớp mắt.
Triệu Ngôn Thuật nghĩ ngợi một lúc, trong đầu đột nhiên lóe lên, không thể tưởng tượng nổi: “Không phải vẫn là chuyện nâng đỡ em gái cậu ta đó chứ?”
Giang Nghiễn Chu lạnh nhạt nói: “Ừ.”
Em gái tham gia chương trình tạp kỹ, mấy ngày nay Lục Minh Tự bận tới bận lui, điên cuồng vận động tài nguyên của mình, tiếp ứng cho Lục Dạng.
Chỉ là bạn bè thật sự của Lục Minh Tự ở trong giới vốn ít ỏi không có mấy, người có địa vị cao hơn hắn lại càng có thể đếm được trên đầu ngón tay, vì thế, Lục Minh Tự liền đánh chủ ý lên người Giang Nghiễn Chu.
Toàn mạng đều biết, Giang Nghiễn Chu không tham gia chương trình tạp kỹ, cũng không thấy anh đi thăm ban ai, khi biết Giang Nghiễn Chu đồng ý đi gặp Lục Minh Dự ở trường quay《 Sinh Tồn Nơi Hoang Dã 》, Triệu Ngôn Thuật há miệng to như có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Nói ra cũng kỳ, hai đỉnh lưu được cho là không có khả năng va chạm nhất trong giới giải trí là Giang Nghiễn Chu và Lục Minh Tự lại có quan hệ không tồi.
Có ư dân mạng nói, scandal duy nhất của Giang Nghiễn Chu chính là có bạn bè như Lục Minh Tự.
Thừa dịp này, Triệu Ngôn Thuật nhiều chuyện hỏi: “Sao cậu lại làm bạn với Lục Minh Dữ vậy?”
Giang Nghiễn Chu một âm mũi cũng không bố thí cho anh ta.
“Hai người quen biết nhau lâu như vậy, cũng không thấy cậu thăm ban cậu ta lần nào,” Triệu Ngôn Thuật hứng thú bừng bừng truy hỏi: “Lần này là vì cái gì mới đồng ý đi thăm ban vậy?”
Giang Nghiễn Chu không phải kiểu người dễ nói chuyện, lần này thế mà lại đồng ý lời mời đi thăm ban, làm Triệu Ngôn Thuật vô cùng tò mò.
Phải biết rằng, lần duy nhất Lục Minh Tự thắng Giang Nghiễn Chu vẫn là dựa vào cô em gái trong truyền thuyết kia của hắn.
Ấy? Em gái?
“Sẽ không phải là bởi vì cô em gái trong truyền thuyết kia đó chứ?”
Giang Nghiễn Chu ngước mắt, cảnh cáo: “Rảnh quá hả?”
“Đâu có đâu.”
Tò mò nên nhiều chuyện tí thôi mà.
Triệu Ngôn Thuật âm thầm cảm thấy Giang Nghiễn Chu có nhược điểm gì đó bị Lục Minh Tự nắm trong tay, nếu không, dựa theo tác phong của vị thái tử này, dù có đặt d.a.o trên cổ anh, anh cũng sẽ không đồng ý đi thăm ban.
Hết nhiều chuyện, Triệu Ngôn Thuật ngượng ngùng sờ mũi: “Nghe nói em gái cậu ta là fan của cậu, tôi đang nghĩ xem có nên chuẩn bị một món quà cho em ấy hay không, cậu nói xem Ultraman màu hồng nhạt thì thế nào?”
“……”