Chương 1: Xuyên về rồi
Lục Dạng xuyên về rồi.
Hai năm trước, linh hồn của cô xuyên đến mạt thế, sau khi hoàn thành nhiệm vụ dẫn dắt mọi người có được cuộc sống an toàn ấm no, thì lại xuyên trở về.
Mùi hôi thối và tanh tưởi quen thuộc biến mất, thay vào đó là âm thanh dâm loạn ghê tởm vang lên bên tai.
“Người đẹp ơi, anh đến đây!”
“Bé Dạng, em ngoan ngoãn nghe lời, hầu hạ anh thật thoải mái, nữ phụ số 2 của bộ web drama cấp S+ đài Dưa hấu sẽ cho em, khiến con đường làm ngôi sao của em thật lộng lẫy!”
Lục Dạng theo bản năng mở mắt, phát hiện mình nằm ở trên một chiếc giường lớn mềm mại trong khách sạn.
Trước mắt là một người đàn ông phì nhiêu đang vội vàng cởi quần áo của mình, đống thịt trên người theo động tác của ông ta lúc la lúc lắc, vô cùng khó coi.
Gã béo thấy Lục Dạng đã tỉnh, liền vội vàng nhào tới. Nhìn thấy đống răng vàng khè của gã béo, đầu Lục Dạng đột nhiên cảm thấy choáng váng.
Phát tởm.
“Bé đẹp ơi, đến đây nào!”
Lục Dạng phản ứng nhanh chóng, xoay người lăn một vòng, gã béo bắt được không khí, không những không tức giận, ngược lại còn càng thêm hưng phấn:
“Không hổ là người đẹp bé bỏng, rất biết chơi~”
Lục Dạng đã hoàn toàn tỉnh táo, không nói một lời, lấy chân gạt ngã gã béo còn chưa cả đứng vững ngã phịch xuống.
Khiến gã dính chặt với sàn nhà không kẽ hở.
Gã béo bị đạp ngã, không thể tin được mà giận dữ rống lên:
“Lục Dạng, con chuột nhắt như mày mà cũng dám đánh tao, còn muốn tiến vào giới giải trí nữa không hả?”
Nghe vậy, Lục Dạng nhăn mày lại.
Biết thân phận của cô, còn dám không kiêng nể gì chơi quy tắc ngầm, đúng là chán sống mà.
Vì thế, Lục Dạng hoạt động gân cốt, đi về chỗ gã béo.
Khi gã béo đang đắc ý sung sướng, cho rằng cô đã sợ, Lục Dạng không biểu cảm đánh gã thành đầu heo.
Gã béo muốn bắt lấy cánh tay Lục Dạng, nhưng cô càng không khách khí. “Răng rắc” một tiếng, âm thanh gãy xương khiến gã béo chu chéo thảm thiết vang cả phòng.
Động tác trên tay Lục Dạng không hề giảm, đánh gã béo kêu cha gọi mẹ, mặt mũi bầm dập khóc lóc xin tha:
“Tôi sai rồi, tôi sai rồi…… Đừng đánh…… cho cô vai nữ phụ, nữ phụ cho cô……”
Lời nói lập lờ làm Lục Dạng theo bản năng nhíu chặt lông mày.
Nữ phụ cái gì cơ?
Thấy Lục Dạng tiện tay cầm lên một con d.a.o gọt hoa quả, tròng mắt gã béo mở to, run rẩy ôm tay lùi về sau.
“Cô…. Cô đừng làm bậy nhé! Tôi là…là……”
Lục Dạng híp mắt, con d.a.o trong tay chuyển động lóe sáng chói mắt, cô liếc về phía camera ẩn chỗ tủ đầu giường, ngồi xổm xuống, phe phẩy con d.a.o trước mặt gã béo.
“Mấy người làm chuyện này bao lâu rồi?”
“Lần… Lần đầu tiên làm, xin tha mạng!”
“Không phối hợp tốt là lưỡi d.a.o không có mắt đâu.”
Mặt d.a.o lạnh băng như gần như xa xẹt qua làn da, gã béo hoảng sợ không thôi, sợ sệt lùi về sau, phía sau lại là vách tường rắn chắc, khiến ông ta muốn lùi không được tiến không xong, cả người không ngừng run rẩy.
“Cô muốn bao nhiêu tiền, tôi đều cho cô… Đừng g.i.ế.c tôi…”
Lục Dạng lạnh lùng nói: “Thật thà chút! Tôi không có nhiều kiên nhẫn như vậy đâu.”
Nhìn thấy lưỡi d.a.o dọc đang theo cổ dần hướng lên trên, đồng tử gã béo co lại, dùng sức nhướng cổ lên.
“Tôi…… Tôi nói……”
“Tôi… Chúng tôi làm việc này hai năm rồi… Chuyên… Chuyên môn lừa các thiếu nữ ngây thơ muốn tiến vào giới giải trí, lừa thân không được thì lừa tiền, tất nhiên……”
Âm thanh của ông ta càng ngày càng nhỏ, “Cơ thể và tiền tài đều lừa được là tốt nhất……”
Lông mày Lục Dạng nhíu chặt lại.
Chỉ là, đám cặn bã này không đáng để cô ra tay, cứ giao cho pháp luật trừng phạt là được.
Vẻ mặt Lục Dạng hiu quạnh, giơ tay đánh vào cổ gã béo một cái, khiến ông ta ngất đi.
Cô xoa xoa bàn tay tê rần, cầm điện thoại gọi 110, gọi xong, lại cầm camera ẩn trên tủ đầu giường, chờ cảnh sát đến.
Cảnh sát sẽ giải quyết đám người đại diện.