Lục Minh Tự tràn đầy nghi hoặc: “Nói suông?”
Lục Dạng càng ngày càng cảm thấy Lục Minh Tự có bị oan cũng không sai. 
Người ta bảo hắn: Đừng ngốc nữa, thứ cô ta yêu là tiền của anh, không phải là anh!
Lục Minh Tự sẽ trả lời: Vậy tại sao cô ấy không yêu tiền của người khác mà là của tôi, nhất định là bởi vì cô ấy yêu tôi!
“Anh, anh nghe qua câu này bao giờ chưa?” Lục Dạng xoay chuyển đề tài.
Lục Minh Tự: “Câu gì?”
Lục Dạng: “Anh gọi cô ta quả sim ngọt, cô ta bảo anh đồ simp chúa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play