Lục Dạng bị mạt thế làm phai mờ đi cái tính bệnh công chúa, vẻ ngoài tuy không có quá nhiều biến hóa, nhưng khí chất cả người lại thay đổi cực nhiều, đặc biệt là cặp mắt trong trẻo sáng ngời, đôi đồng tử như biết nói.

“Anh tôi về chưa?”

“Thiếu gia rạng sáng trở về, hiện tại hẳn là ở trong phòng.” Người hầu nói thêm, “Phu nhân cũng ở nhà, lão gia đi công tác còn chưa về ạ.” 

Lục Dạng co được dãn được, tối hôm qua cô dựa vào ký ức gọi điện cho nhà họ Lục, nói với bọn họ hôm nay cô sẽ về, vì vậy, cô biết hiện tại Lục Sâm không có nhà.

Sau khi nói chuyện vài câu với người hầu, Lục Dạng trực tiếp đi lên tầng.

Mới vừa đi đến cầu thang tầng hai, Lục Dạng liền nghe được tiếng nói chuyện bên trong.

“Nghe nói Dạng Dạng muốn vào giới giải trí, Minh Tự, con nhiều tài nguyên, giúp đỡ em một chút đi.”

“Mẹ, mẹ quan tâm em ấy như vậy, sao không tự mình nói ra?”

“Tính con bé độc lập, nếu biết ta và cha con giúp nó, nó nhất định sẽ không đồng ý. Thân thể Dạng Dạng vất vả lắm mới hồi phục, nếu lại ở bên ngoài chịu khổ, rồi bệnh tật ra đấy thì làm sao!”

“Mẹ cũng đừng lo lắng quá, con sẽ chăm sóc em ấy.”

Lục Dạng: “……”

Lục Minh Tự biết nước trong giới giải trí sâu thế nào, anh hùng bàn phím lại nhiều, sợ Lục Dạng bị cư dân mạng không não mắng, khi biết Lục Dạng muốn tiến vào giới giải trí, anh là người đầu tiên nghiêm túc nói không.

Lục Dạng vô tình nghe lén, cô ho khan một tiếng, giơ tay gõ cửa, đẩy cánh cửa vẫn đang khép hờ, trực tiếp đi vào.

Lục Minh Tự và Ninh Thanh Vân nghe được động tĩnh liền quay đầu, thấy Lục Dạng mặc đơn giản một bộ áo thun quần đen, chớp chớp mắt.

“Mẹ, anh.”

Ninh Thanh Vân mặc một bộ sườn xám trắng xanh, khiến cho làn da càng phát trắng, khí chất tao nhã, nhìn thấy con gái lâu ngày không gặp, lông mi bà run run, ánh mắt nổi lên gợn sóng.

Dù sao cũng là con mình, sao có thể không lo lắng, chỉ là ngày thường không thể hiện rõ ràng.

Lục Dạng tiến lên, Ninh Thanh Vân ôm lấy cô, kích động nói: “Dạng Dạng, trở về là được, trở về là tốt rồi.”

Tối hôm qua sau khi nhận được điện thoại của Lục Dạng, bọn họ kích động đến không ngủ được, vừa vui sướng vừa lo lắng.

Vui vì Lục Dạng lần đầu tiên chủ động nói muốn về nhà, buồn vì có phải sau này Lục Dạng lại đi không.

Nói đến tình cảm gia đình, Lục Dạng không cho là quá thân thiết.

Dù ở nông thôn, Lục gia hay là mạt thế, tích cách của cô vẫn tương đối độc lập.

Kể một chút chuyện cũ, Lục Minh Tự có công việc nên ra ban công nghe điện thoại, Lục Dạng tiếp tục cùng Ninh Thanh Vân trò chuyện.

Khi Ninh Thanh Vân đi bảo người hầu thu dọn phòng cho Lục Dạng, Lục Dạng rút ra chút thời gian cùng Lục Minh Tự nói về chuyện chương trình tạp kỹ.

Lục Minh Tự cúp điện thoại, xoay người liền  thấy Lục Dạng nhìn hắn chằm chằm.

Hắn tiến lên, giơ tay xoa đầu Lục Dạng, nhướng mày nói: “Làm sao, nhìn anh trai đẹp trai đến mất hồn luôn rồi à?”

Lục Dạng: “……”

Lục Dạng giơ tay đẩy tay hắn ra, đứng đắn nói: “Anh, bao giờ thì anh rời khỏi giới giải trí?”

Lục Minh Tự như nghe được chuyện cười, xì một tiếng, “Anh cũng muốn rút lui, nhưng mà anh trai ở giới giải trí có cả chục triệu fans, nếu anh trai rời khỏi giới giải trí, bọn họ sẽ rất đau khổ. Vì để mọi người vui vẻ, anh trai quyết định đến 80 tuổi cũng vẫn tiếp tục ở trong cái giới này!”

Lục Dạng vô tình vạch trần: “Anh nói chục triệu anti-fan của anh hả? Nếu anh rút lui, bọn họ nhất định sẽ đau khổ, nhưng mà là đau khổ vì không còn ai cho bọn họ phỉ nhổ.”

Khóe miệng Lục Minh Tự giật giật, “……”

Coi nó xát muối vào vết thương người khác kìa! Em gái! 

Thấy Lục Minh Tự không nghĩ tới việc rời khỏi giới giải trí, Lục Dạng cũng không muốn ép buộc, cô thay đổi chủ đề.

“Có phải gần đây anh muốn tham gia show sinh tồn nơi hoang dã đúng không?”

“Ừ!” Lục Minh Tự khiếp sợ nói, “Em gái à, làm sao mà em biết được?”

Trần Tố vừa mới gọi điện thoại cho anh là để nói về chuyện đi quay chương trình tạp kỹ.

Vài phút trước anh mới biết, sao Lục Dạng đã biết từ bao giờ.

Lục Minh Tự vui vẻ nói: “Chẳng lẽ, đây là cái gọi là huyết mạch tương liên, tâm linh tương thông!”

Lục Dạng ưu sầu, giống như nhìn kẻ ngốc mà nhìn anh trai: “……”

Từ phản ứng của Lục Minh Tự, xem ra hợp đồng chương trình tạp kỹ đã ký kết.

Cái giá của việc huỷ bỏ hợp đồng quá lớn, không chỉ là tiền tài, còn có danh dự, liên quan đến sự phát triển trong giới giải trí của Lục Minh Tự sau này.

Dựa theo sự hiểu biết của cô về Lục Minh Tự, nếu Lục Dạng nói thẳng với hắn chuyện sẽ xảy ở chương trình tạp kỹ, hắn cũng sẽ không tin.

Lục Dạng mất nửa ngày, suy đi tính lại, mới ngẩng cằm lên, con ngươi đen nhánh kiên định.

“Anh, ở trước mặt mẹ anh có nói sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của em, còn giữ lời không?”

“Tất nhiên vẫn tính!”

“Em muốn cùng anh tham gia show sinh tồn nơi hoang dã.”

“!?Không được!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play