Hoàn toàn không lo lắng tiết mục bị ném đá xuống giếng, càng không cần lo lắng chương trình thất bại.
Đầu óc Tần Diệc Đàm chợt lóe, cảm thấy có cơ hội trở mình, lớn tiếng nói: “Lục Minh Tự muốn hái dừa, chúng tôi đến xem.”
Lâm Tân Mông còn chưa kịp nói gì.
Chu Mạt Lê nhìn về phía Lục Minh Tự, lại ngẩng đầu.
Trời sắp tối, dừa cách mặt đất xa như vậy, đứng bên dưới chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy.
Chu Mạt Lê rời mắt, sau đó nhắc nhở: “Trời tối rồi, nơi này có thể có động vật nguy hiểm đi tới đi lui. Mọi người chú ý an toàn, trở về sớm chút.”
Chu Mạt Lê nhìn vào mắt Lâm Tân Mông, Lâm Tân Mông lập tức hiểu ý, đi theo anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play