Tần Diệc Đàm trợn trắng mắt, trên cục đá ở phía trước vài bước có một con rắn, đôi mắt nó nhìn chằm chằm cậu ta, thân thể uốn lượn, cái đuôi dựng thẳng giống như đang dựng ngón giữa chửi thề giống con người.
Ôn Tiên nhìn Tần Diệc Đàm đứng im như pho tượng, gọi lớn: “Tần Diệc Đàm, cậu lên đây mau lên, chúng ta phải đi rồi.”
Tần Diệc Đàm nhìn con rắn, run rẩy nói: “Ở đây có rắn…… Cứu với……”
【 Lá gan của Tần Diệc Đàm hóa ra lại nhỏ như vậy à? Trước là sợ lang lửng, giờ lại sợ rắn. 】
【 Chọn một bài《 Đàn ông cái gì chứ 》 cho Tần Diệc Đàm, lá gan cậu ta khéo còn nhỏ hơn tôi. 】
Cây cối không đồng đều trải dài khắp bốn phía, hỗn loạn mà vô tri, Tần Diệc Đàm hơi nghiêng người để mọi người nhìn thấy con rắn.
“A!” Lâm Tân Mông không nhịn được mà hét lên, khi cô ta ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play