Trần Trúc quả nhiên tính toán không sai. Hai người bọn họ vừa mới rẽ vào con ngõ nhỏ liền thấy trước cửa nhà có một chiếc xe ngựa đang đỗ, Trần Vân Thượng thì đứng đó trả tiền cho phu xe.
Trần Trúc lập tức chạy nhanh lên trước, Hà Tự Phi cũng theo sát phía sau. Hai người cuối cùng cũng đến cổng lớn trước khi Trần Vân Thượng và Cao Thành An đẩy cửa bước vào.
Thấy hai người bọn họ vội vàng chạy tới, Trần Vân Thượng có chút kinh ngạc:
"Ơ? Hai ngươi không có ở nhà sao?"
Trần Trúc vội vàng đáp: "Thiếu gia, chúng ta vừa mới mang quần áo đi giặt, không dám chậm trễ, xong việc liền lập tức quay về ngay."
Câu trả lời này khiến Trần Vân Thượng khá hài lòng. Chờ đến khi Trần Trúc mở cửa, nhường đường để chủ nhân đi vào sân, hắn mới như chợt nhớ ra điều gì, liền hỏi:
"Giặt ở tiệm Duyệt Lai à?"
"Dạ đúng," Trần Trúc không dám chậm trễ, nhanh chóng quay đầu ra hiệu cho Hà Tự Phi đóng cửa, rồi lại chạy theo sau Trần Vân Thượng, đáp, "Ngài từng nói tiệm đó giặt rất sạch sẽ."
"Thấy chưa?" Trần Vân Thượng bật cười ha ha, quay sang nói với Cao Thành An bên cạnh: "Chính vì trí nhớ hắn tốt, lại để tâm đến chuyện của chủ nhân, ta mới luôn giữ hắn bên cạnh."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT