Hắn ở huyện học có học qua chút cách đánh xe, nhưng rốt cuộc cũng chưa từng tự mình tập luyện. Nay nhìn tiêu sư đánh xe, Hà Tự Phi thấy cũng có ích cho mình ôn lại, củng cố tay nghề.
Hắn đối với bản thân nặng nhẹ mấy cân mấy lạng đều biết rõ, không dám vọng tưởng tự mình đánh xe. Dù sao cưỡi ngựa hắn còn nắm vững, nhưng đánh xe thì… Vạn nhất lật xe, thi hội này còn có thể đi khảo được chăng?
Tiêu sư đi theo Hà Tự Phi hơn mười ngày, đối với vị Giải Nguyên công tử này tính tình ôn hoà, không hống hách, liền rất mến, bèn mở miệng:
“Công tử, sao bên người ngài không mang theo một thư đồng?”
Hắn cảm thấy lời hỏi có phần đường đột, bèn giải thích thêm:
“Ta thấy những công tử đọc sách khác, bên mình đều mang một tiểu đồng hầu hạ. Người đọc sách lễ tiết rất nhiều, các loại tiếp nhận hay dâng trả bái thiếp, lại còn phải sửa sang việc vặt… Có tiểu đồng theo, há chẳng phải tiện lắm sao?”
Hà Tự Phi nói:“Trước kia chưa gặp ai thích hợp, đợi tới kinh rồi hãy tìm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play