Thầy trò hai người đã một tháng rưỡi không gặp, sau bữa cơm lại trò chuyện mãi đến giờ Tý.
Hà Tự Phi lo lắng thân thể thầy, muốn đưa ông đi nghỉ ngơi, Dư Minh Hàm lại trêu: “Thế nào, cùng bằng hữu Hà huynh thì có thể thắp nến tâm sự suốt đêm, còn cùng ta lại không được?”
Hà Tự Phi rốt cuộc da mặt vẫn mỏng, trước đó còn từng viết một bức thư quá mức lộ liễu, nay bị phu tử nói vậy, ánh mắt liền lộ ra ngượng ngùng, gượng gạo ra vẻ trấn định:
“Lão sư nên nghỉ ngơi.”
“Được, được, được, nghe ngươi ta đi nghỉ đây.”
Dư phủ chuẩn bị chỗ ở cho Hà Tự Phi càng thêm rộng rãi, bên cửa sổ còn đặt một chiếc trường kỷ. Hà Tự Phi mới vừa nói chuyện vui vẻ, đến khi rửa mặt nằm xuống giường, vẫn không tài nào chợp mắt.
Hắn chân trần xuống giường, đẩy cửa sổ nằm trên trường kỷ, nửa nhắm nửa mở mắt ngắm bầu trời đầy sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT