Hiện tại thật sự đổi khác, lão gia cùng phu nhân tuổi đã lớn, muốn có con cháu nối dõi dưới gối. Đại thiếu gia có con, tuổi tác lại cùng thiếu gia chúng ta ngang nhau, mà nay đều đã đi biên ải trong phủ chỉ còn lại mỗi thiếu gia chúng ta. Lúc này mới nhớ đến thiếu gia.” Sương Tịch đanh đá nói.
Tuyết Điểm nói: “Nếu Mộc Thương huyện gần kinh thành thêm chút thì tốt, như vậy thiếu gia cùng Tự Phi công tử gửi thư, sẽ không phải hai tháng mới có một phong, mà mấy ngày đã có một phong.”
Sương Tịch nghe lời này, không nhịn được cười: “Ngươi con bé này, còn sốt ruột hơn thiếu gia.”
Tuyết Điểm lẩm bẩm: “Vốn dĩ là vậy mà, đợi sang năm hai tháng, có phải sẽ đến thi hội không? Khi đó Tự Phi công tử sẽ vào kinh thành?”
Sương Tịch đang định đáp, bỗng thấy ma ma đang chờ phía trước, liền vội nắm lấy Tuyết Điểm một cái, hai người lập tức khôi phục dáng vẻ đại nha hoàn bên người chủ nhân.
Phía Hà Tự Phi, mỗi ngày lịch trình đều náo nhiệt rộn ràng.
Tham dự xong yến tiệc Lộc Minh lại cùng Bàng đại nhân trao đổi danh thiếp, trên đường từ kinh thành trở về Mộc Thương huyện, đi ngang qua Hành Sơn phủ, liền nhận lời mời của Hoa Như Cẩm, dự một lần thơ hội thưởng cúc, mới vừa rồi mới về lại quê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play