Vì thế, mấy người ngồi đối diện Hà Tự Phi, vì thể hiện "lễ nghĩa của người chủ địa phương", Hà Tự Phi đem nửa con gà quay còn lại chia cho hai người.
Trâu Tử Tầm nói: “Ta đã mấy ngày ăn không ra vị, lần này được ăn gà quay, rốt cuộc mới thấy người dễ chịu trở lại.”
Phan Quỳnh cũng nói: “Bình thường dùng nước muối ướp thịt gà, ở chốn ngàn dặm này để lâu ba ngày đã có mùi, Tự Phi huynh, ngươi làm sao mà giữ được vẫn còn thơm vậy?”
Hà Tự Phi nói: “Cụ thể làm thế nào ta cũng không rõ lắm, chắc là dùng khói xông rồi đem phơi gió. Chờ ta về hỏi lại vị tiên sinh lo liệu chuyện này, sau khi trở lại Mộc Thương huyện sẽ viết thư báo cho Phan huynh.”
Phan Quỳnh liên tục cảm tạ.
Hắn vốn muốn hỏi Hà Tự Phi về cách dẫn nhập đề bài thi vấn đáp đệ tam tràng, đang định mở miệng thì chợt nhớ ra đây là trường thi, xung quanh đều là thí sinh công khai bàn luận e là gây ra chuyện không hay, bèn thôi, chỉ cười khổ nói: “Lần này lại ra đề cổ nhạc, ta sống đến giờ cũng chưa từng động tới cổ bao giờ.”
Trâu Tử Tầm cười cười: “Chúng ta ở huyện học có ai được học đánh trống đâu, nào có cơ hội tiếp xúc cổ nhạc?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play