Rốt cuộc, kể từ đó thi hương mới có thể nhìn ra ai thực sự “ăn cơm đúng bệnh uống đúng thuốc”.
Hà Tự Phi cho người hầu lui ra, rồi giải thích với Chu Lan Phủ: “Năm ngoái, vị đại học sĩ họ Đường đề cao nghề nông coi trọng đời sống thực tế của người dân, nên khi làm bài thi vấn đáp nhất định phải nêu ra được từng luận điểm cụ thể, lời lẽ thiết thực có thể áp dụng vào việc đời, như vậy mới được đánh giá ở mức cao. Còn vị đại học sĩ họ Tào thì lại xuất thân từ gia đình thế gia yêu thích phong thái nhã nhặn thanh tao của bậc quân tử cho nên đề bài ông ấy ra chắc sẽ nghiêng về phần giảng giải đạo lý trong sách và đặc biệt coi trọng phần làm thơ.”
Từ sau khi ghi danh thi hương, lòng Chu Lan Phủ vẫn luôn thấp thỏm. Giờ nghe Hà Tự Phi nói vậy, cả khuôn mặt hắn đều xị xuống, bất đắc dĩ nói:
“Gió mát trăng thanh, quân tử phong nhã… Ta… ta thực sự không giỏi mấy thứ đó. Tiên sinh thường phê bài thi vấn đáp của ta là khô khan tuy rằng ý rõ ràng, lời thật, lý lẽ mạch lạc nhưng lại thiếu văn vẻ, chẳng có gì bay bướm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT