Kiều Ảnh thầm nghĩ nếu trước tiên liên hôn cùng nhà ta, Tự Phi liền hoàn toàn không còn cơ hội với Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa nữa.
Nhưng chuyện như vậy không thể nói trước thời điểm, khoe khoang quá sớm sẽ tổn phúc phần.
Kiều Ảnh nhìn phụ thân, nói: “Ta không muốn hắn trước khi khảo trúng mà cùng nhà ta vướng bận gì, chúng ta, ai cũng đừng dựa vào ai.”
Kiều Tùng Viễn giận không kềm được, chỉ vào Kiều Ảnh, ngón tay run run, nói: “Ngươi nhìn cái tên Kiều Ảnh này đi! Ngươi nhìn hắn! Hắn lại cho rằng chúng ta sẽ mượn thế của cái tên Hà Tự Phi kia?! Hắn lại cho rằng cái thằng xuất thân tầm thường, nhà nghèo sa sút kia có khả năng có tiền đồ lớn?”
Mẫu thân Kiều Ảnh cũng bị câu nói ấy làm cho kinh sợ nhưng lúc này nàng không thể cùng nhau tranh cãi, bằng không trong nhà thật sự sẽ không còn yên ổn.
Vì vậy nàng chỉ có thể thuận theo tính tình của Kiều Ảnh mà nói khéo, quay đầu trừng mắt nhìn tướng công, rồi quay lại dịu dàng bảo: “Vậy nếu không thì thế này đi, Chiếu Nhi chúng ta ai cũng không nhờ vào ai, vậy thì lén lén lút lút làm thủ tục đính hôn, không ai nói ra như vậy được không?”
Dừng một chút, nàng lại nói: “Phong thư này con cứ viết trước, nương sẽ ở cuối thư thêm đôi câu, thương lượng cùng Hà Tự Phi một phen.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT