Hà Tự Phi nhìn bóng dáng lão sư để lại, khẽ lắc đầu bật cười, bản thân cũng xoay người trở về luyện chữ.
Ngày tháng âm thầm trôi qua nơi đầu ngón tay. Ban đầu, người trong thôn thấy Hà Tự Phi ăn mặc giống hệt như một tiểu nông ai nấy đều kinh ngạc không thôi. Sau lại thấy hắn đối đãi với hương thân cũng giống hệt như cách ăn mặc của hắn thật lòng thật dạ, không hề tỏ vẻ xa cách bèn dần dần thêm phần thân cận,Lưu tuần phủ vừa kính trọng lại vừa thân tình.
“Hà gia Đại Lang dù mặc xiêm y giản dị, cũng còn hơn mấy đứa nhỏ nhà khác. Trên người người ta có khí độ thư sinh! Hôm nay Đại Lang đi trên đường còn chào ta là ‘Lý tam thúc’ đó.”
“Ta vừa mới thấy hắn ngồi xổm xem dưa leo mọc, ngoan lắm, cũng chẳng chê đất bẩn. Quả là khác với đám tú tài lão gia kia. Ta coi, Đại Lang chúng ta sau này mà làm quan nhất định là vị quan tốt!”
“Tam thẩm tử này, ngươi với Hà đại nương thân thiết có từng hỏi xem bọn họ đã tính hôn sự cho Đại Lang với nhà nào chưa?”
“Lý nương tử à, ngươi đừng nghĩ mấy chuyện viển vông ấy nữa. Mười bốn tuổi đỗ tú tài lại liền trúng tiểu tam nguyên! Ngày sau còn chẳng chừng sẽ được diện thánh ở kinh thành, chẳng lẽ không phải phải cưới một cô nương xứng như tiên nữ sao?”
Lý nương tử vẫn không buông xuôi, cắn răng nói: “Nhà ta cô nương mà làm thiếp cũng được! Sau này Đại Lang thăng quan tiến chức nói không chừng còn có chỗ dựa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT