Thiếu niên vóc dáng đã nảy nở thêm phần, đường cong nơi cằm vẫn mềm mại lưu loát như cũ nhưng vì nét mặt nghiêm túc cùng động tác khẽ mím môi, dưới ánh đèn chiếu rọi lại toát ra vài phần kiên nghị và sắc sảo. Giống như một thanh bảo đao tuyệt thế, đang không ngừng được mài giũa để lộ ra mũi nhọn sáng như tuyết được ẩn giấu từ lâu.
Thiếu niên quả thật đã trưởng thành.
Dư Minh Hàm bỗng nhiên nghĩ tới, hôm nay đã là ngày hai mươi tháng tám chỉ thêm bốn tháng nữa liền bước sang năm Quý Tị, Tự Phi sẽ tròn mười lăm tuổi đã đến tuổi nên đính hôn. Tuy nói nam nhi thành thân có thể chậm một chút nhưng việc đính thân thì nên sớm lo liệu, bằng không cô nương tốt sớm bị nhà khác chọn mất.
Đợi đến khi Hà Tự Phi ngẩng đầu khỏi phần bài giải, liền bắt gặp ánh mắt của phu tử đang chăm chú nhìn mình xuất thần.
Hà Tự Phi không vạch trần, chỉ là lặng lẽ uống một ngụm cháo còn ấm trong tay dùng khăn lau nhẹ khóe môi, rồi mới mở lời: “Lão sư.”
Dư Minh Hàm ho nhẹ một tiếng, hỏi: “Xem xong rồi?”
Hà Tự Phi gật đầu: “Vâng nhưng đệ tử có ba chỗ chưa hiểu rõ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play