Đang ở trong lúc rối loạn, Kiều Ảnh hiển nhiên không phát hiện ra động tác rất nhỏ này, dưới tình thế cấp bách liền dùng ngón trỏ cùng ngón cái kéo lấy tay áo Hà Tự Phi.
Hà Tự Phi chỉ cảm thấy tim mình đột nhiên nhảy dựng lúc này mới nhớ đến lời “Hà huynh” vừa rồi, bèn đáp: “Không giận.”
Kiều Ảnh không kịp phản ứng ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt toàn là khổ sở và hối hận chưa kịp che giấu.
Hà Tự Phi nói: “Hà huynh, ta không giận.”
Hắn rũ mắt nhìn ngón tay “Hà huynh” đang nắm lấy cổ tay áo mình trong lòng lẫn lộn đủ điều, cố dằn xuống những cảm xúc rối ren, từ từ lấy lại giọng bình thường, nói: “Hà huynh cần theo ta về khách điếm sau đó phải đi báo tin vui cho quan sai.”
Kiều Ảnh vội vàng nói: “Đi! Chúng ta không thể trì hoãn….ách…
Nghe chính mình phát ra tiếng khóc nức như vậy, Kiều Ảnh chỉ hận không thể đào một cái hố dưới đất để chui vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play