Nhị ca của cậu giờ này đã sớm vào lều thi sân to như vậy chẳng ai dám ngăn cản cậu Kiều Sơ Viên chỉ có thể đi theo tiểu thiếu gia, cùng nhau ra ngoài.
Kiều Ảnh lại chẳng hề lo lắng bị người khác nhận ra thân phận. Nơi đây là phủ La Chức chứ chẳng phải kinh thành, trừ mấy kẻ trong phủ như nha hoàn hay đầy tớ, thì biết cậu là “em trai của đại nhân thái thú” cũng chẳng được bao nhiêu. Huống chi, dẫu có người biết đến tên “Kiều Ảnh” và thân phận ấy, nhưng diện mạo thật sự của cậu phần nhiều cũng không nhận ra được. Dù sao thì thân phận “Kiều Ảnh” này xưa nay cũng chưa từng thật sự hiện diện trước mặt bá tánh La Chức phủ.
Nhưng tuy rằng bá tánh không nhận ra thân phận của Kiều Ảnh chỉ cần thấy khí độ quanh thân cậu cũng biết là người xuất thân nhà cao cửa rộng.
Bởi vậy, khi Kiều Ảnh xuất hiện ngoài lều thi, cha mẹ đưa con đi khảo thí còn chưa rời bước cũng bất giác mà nhường cho cậu một lối đi.
Kiều Ảnh thầm nghĩ: những người này làm gì vậy, cậu vốn dĩ không thể vào cũng không định đi vào, chỉ là muốn đứng ở nơi mà hiền đệ Tự Phi đã đứng đó từ một canh giờ trước, thay hắn cổ vũ, chúc một tiếng cố lên.
Chúng bá tánh thấy Kiều Ảnh chỉ đứng ở ngoài lát sau cũng khôi phục như thường.
Một vài câu thì thầm lại rơi vào tai Kiều Ảnh: “Ta vừa mới tiễn thiếu gia nhà ta vào, hình như nghe nói vị kỳ tài làm thơ của Hành Sơn phủ tháng tư năm nay, cũng tới dự ân khoa đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play