Chẳng bao lâu sau, hắn tìm được rồi kia là một mảnh vải đỏ giữa muôn vạn mảnh, nét chữ sắc sảo lại quen thuộc:
“Mong Yến Tri Hà bình an, vui vẻ. Ngày mười chín tháng tư, năm Nhâm Thìn Hà Tự Phi lưu.”
Chiếc thuyền nhỏ mà ba người họ đi nhờ lần này, so với con thuyền đưa Hà Tự Phi tới phủ thành có phần lớn hơn một chút. Mái thuyền cũng rộng rãi, sau khi đặt ba chiếc rương sách xuống vẫn đủ chỗ để ba người cùng ngồi song song.
Không còn thấy thân ảnh Kiều Ảnh đâu nữa, Hà Tự Phi khẽ xoay nhành liễu trong tay, bước vào thuyền, cùng hai người còn lại ngồi xuống.
Hai thiếu niên kia đều là đồng môn với Lục Anh, cùng học với Hà Tự Phi dưới trướng một vị tiên sinh. Một người họ Triệu mười hai tuổi,  người còn lại họ Lý mười bốn tuổi. Ba người họ ngồi một bên, bên kia là ba chiếc rương sách, thêm vào ít đồ lặt vặt của nhà đò như nồi đất, cũng vừa vặn giữ được thăng bằng cho thuyền.
Lần này đi thi phủ, trong năm người ở huyện Mộc Thương mà Hà Tự Phi quen biết (bao gồm cả Lục Anh) tổng cộng chỉ có ba người trúng tuyển. Hai người còn lại phải chờ năm sau thi lại huyện thí, trong đó có người đang ngồi cạnh Hà Tự Phi chính là thiếu niên họ Triệu, mười hai tuổi.
Nhìn cảnh vật hai bên bờ sông cứ dần trôi về phía sau, thiếu niên không đỗ kỳ thi lần này nghĩ đến con đường phía trước là huyện thành, là nhà, là cha mẹ... Không khỏi sinh lòng trông ngóng được về sớm để báo tin mừng. Nhưng bản thân lại không thể đỗ…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play