Hà Tự Phi cảm thấy chắc là mình đã ngủ đủ chỉ là chân tê đến không chịu được. Hắn ngồi dậy, dựa lưng vào vách duỗi chân ra nằm lên tấm ván gỗ.
Đợi đôi mắt dần thích nghi với bóng tối qua cánh cửa phòng nhỏ chỉ hé một nửa, Hà Tự Phi có thể nhìn thấy một ít ánh trăng sót lại và cả ngọn núi Đại Hành cao sừng sững ở đằng xa.
Chỉ chốc lát sau có tiếng bước chân của đám nha dịch đi tuần tra tiến lại gần. Họ không mang theo đèn lửa nhưng vũ khí đeo bên người và lệnh bài va chạm nhau tạo nên tiếng động lách cách nho nhỏ.
Hà Tự Phi đếm số lần họ đi tuần đến khoảng lần thứ ba mươi bảy thì kỳ thi phủ ngày thứ hai, phần thi thứ ba, chính thức bắt đầu.
Dù hôm qua từng bị tên thần đồng mười tuổi kia làm ầm ĩ một trận hôm nay Hà Tự Phi vẫn không thay đổi thói quen nộp bài sớm. Viết xong bài là lập tức nộp.
Tóm lại là tranh thủ thời gian để về tắm rửa và ăn trưa.
Vừa bước ra khỏi cổng chính của khu khảo thí phủ thành, Hà Tự Phi liền trông thấy thiếu niên đang ôm hộp cơm nghiêng đầu tựa vào tường chợp mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play