Khi thi ở huyện Lục Anh và mấy người cũng từng mua sách do huyện lệnh đại nhân biên soạn. Lúc đó Hà Tự Phi vì ngày nào cũng phải tranh luận cùng phu tử nên không có thời gian mua về xem.
Mặt trời đã ngả về tây ánh hoàng hôn như phủ lớp sơn trần mờ nhạt lên con phố Học Đạo tạo cảm giác vừa thong dong vừa cổ kính.
Đứng ở trước cửa quán trọ Duyệt Lai cách đó không xa Hà Tự Phi lặng lẽ nhìn năm người kia rồi mở miệng: “Ta không đi.”
Lục Anh có chút gấp: “Lúc thi huyện ngươi không mua sách cũng được vì thi ngay ở huyện thành, chuyện gì xảy ra trong huyện chúng ta đều biết, đoán đề cũng không khó. Nhưng phủ thành thì khác... Dù gì chúng ta không phải người phủ thành, vẫn phải viết bài theo ý mấy vị đại nhân.”
Thiếu niên họ Bạch tiếp lời: “Đúng vậy Tri phủ và học chính đại nhân chính là người ra đề phần bình luận sách. Hiện tại chưa từng tổ chức thi như thế này, chúng ta không biết vị học chính tham gia bình chọn là ai nhưng ít nhất cũng nên đọc qua tác phẩm của Tri phủ đại nhân một lần. Biết đâu còn trúng đề thì sao.”
Thấy Hà Tự Phi vẫn chưa lay động, thiếu niên họ Triệu cũng lên tiếng: “Tự Phi huynh, chúng ta đều biết ngươi thi phủ thành chắc chắn không có vấn đề gì. Nhưng... Ngươi là người đứng đầu huyện Mộc Thương chúng ta không chỉ có huyện mình, mà bốn huyện khác chắc chắn cũng đều trông chờ vào kết quả thi của ngươi lần này. Lúc này nhất định phải thi cho thật tốt làm rạng danh huyện ta. Mua sách đúng là tốn tiền thật nhưng chúng ta sáu người cùng đi mỗi người chỉ tốn vài chục văn thôi, đọc nửa ngày là xong một quyển rồi về chuyền tay nhau đọc.”
Bọn họ nói rất có lý, trình bày mạch lạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play