Hà Tự Phi lên lầu hai gõ cửa phòng Yến Tri Hà.
“Ta biết hôm nay không có đồ ăn nóng trong bếp chỉ còn lại cháo mạch thôi huynh có muốn ăn một chút không?” Kiều Ảnh Tuy không phải lần đầu trải qua chuyện “hoàng thượng đại tang” nhưng lần trước khi gặp chuyện này cậu còn nhỏ tuổi, hoàn toàn không có ấn tượng gì về chuyện cơm cháo. Chỉ nhớ sau khi tân đế lên ngôi tỷ tỷ mà từ nhỏ cậu chưa từng thấy mềm mỏng lại ôm lấy hắn vuốt ve cả một lúc lâu.
Kiều Ảnh không phải người kén ăn nhưng cũng không dễ chiều. Cậu có thể ăn món sơn hào hải vị, cũng ăn được đồ ăn ở quán ven đường nhưng lại không thích loại cháo lạt không vị như nước trắng này.
Thế nhưng vì người bưng cơm là Hà Tự Phi, cậu vẫn nhận lấy một chén. Lòng bàn tay truyền đến một chút hơi ấm dường như còn lưu lại nhiệt độ của Hà Tự Phi.
Cảm giác ấm áp đó truyền từ tay đến tận não khiến Kiều Ảnh gần như quên mất nên phản ứng ra sao.
Hà Tự Phi nghĩ thầm chắc hẳn lại bị Kiều Ảnh nhìn chằm chằm rồi.
Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt hai người cũng không thể trò chuyện lâu. Hà Tự Phi chỉ gật đầu, rồi bưng chén cháo của mình trở về phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT