Kiều Ảnh nhìn theo ánh mắt của Hà Tự Phi chỉ thấy đóa hoa kia đang nửa chừng bung nở chẳng biết vì sao lại rời khỏi cành như sắp rơi mà chưa rơi.
Không hiểu sao cậu đột nhiên im lặng không còn ý định thúc giục Hà Tự Phi làm thơ nữa.
Một cơn gió nhẹ thổi qua mang theo hương rượu lẫn mùi mực nhè nhẹ. Kiều Ảnh thấy Hà Tự Phi đưa tay ra đón lấy đóa hoa nửa nở kia.
Để tránh hoa bị gió cuốn đi, Hà Tự Phi hơi co ngón tay lại nhẹ nhàng khép hờ xung quanh cánh hoa. Đôi mắt mang vẻ xa cách kia thoáng hiện ý cười nhàn nhạt.
Lúc này Hà Tự Phi mới nhìn sang Yến Tri Hà bên cạnh đưa ngang tay ra, đưa đóa hoa đến trước mặt Yến Tri Hà: “Hà huynh có cần trâm hoa không?”
Trâm hoa là một thói quen phổ biến trong giới thư sinh.
Tuy vậy không phải bất kể thời điểm nào cũng trâm hoa. Thông thường sau khi đỗ kỳ thi cưỡi ngựa, dạo phố hay làm thơ trong các buổi thơ hội đều có thể trâm hoa. Thậm chí nếu chơi đá cầu mà được hạng nhất có cô nương ném hoa qua cũng sẽ nhặt lên và cài trên tóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play