Kiều Ảnh trong lòng trăm mối lo hồi hộp nhìn thẳng sang thiếu niên nhà bên mà mấy ngày nay mình vẫn không ngừng nghĩ tới. Bàn tay đặt trên khung cửa vô thức siết chặt hơn.
“Huynh đài.” Hà Tự Phi lên tiếng.
Kiều Ảnh thầm nghĩ thiếu niên này vừa rồi gọi mình là “huynh đài” theo thói quen thì cậu vốn sẽ không đáp lại kiểu người tự nhiên thân thiết như thế, nhưng với thiếu niên này ấn tượng ban đầu đã rất tốt, mấy ngày qua lại cứ nhớ mãi không thôi, không kiềm được mà muốn đáp lời.
Cậu hơi lưỡng lự: “Hiền… hiền đệ?”
Hà Tự Phi mỉm cười, hỏi: “Huynh đài chính là người hôm trước dùng kim bạc khống chế con ngựa đó?”
Ánh mắt Kiều Ảnh lập tức trợn to.
Người này biết!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT