Nửa giờ sau, Cẩu Lợi Cảnh khuynh (dùng sức) một cái bình hoa đến ngang cằm từ thang máy đi ra.
Khuất Thiếu Tư liếc mắt nhìn thấy đáy bình hoa có mấy chữ nhỏ: XX trấn đồ sứ.
"Hắc hắc, A Tư, không cần quá cảm động, cái bình hoa lớn này chỉ là bắt đầu!" Cẩu Lợi Cảnh cười toe toét, "Mày cứ bán tạm dùng. Chờ ba tao qua mấy ngày nguôi giận, tao lại đi dỗ dành ổng cho tao giải đóng băng thẻ, đến lúc đó mày cầm mà quẹt, thẻ của tao nhiều lắm đó..." Mặt hắn bỗng nhiên suy sụp, “Đều tại tao, quậy banh nóc sở cảnh sát khiến ba tao tức giận đến quá sức, nếu không ổng cũng sẽ không đóng băng thẻ của tao...”
Cẩu Lợi Cảnh kết cục là vào sở cảnh sát, Khuất Thiếu Tư mí mắt giật giật: “Quậy banh nóc sở cảnh sát?”
"Đúng vậy." Nói đến chuyện này Cẩu Lợi Cảnh vẫn còn tức, “Liền lần trước tụ hội đó, có mấy người trên người mang theo đồ vật, bị người dân nhiệt tình tố giác, cảnh sát trực tiếp tới tóm gọn chúng ta. Mày nói tao xui không xui chứ!”
Khuất Thiếu Tư không nghĩ tới ngày đó còn có hậu quả, hắn khen: "Người dân nhiệt tình không tệ, đã làm việc mà tao phải làm." Ngày đó nếu hắn không phải vội vàng đi kho lạnh xử lý hàng hóa, đã sớm tố giác.
Cẩu Lợi Cảnh sờ sờ mũi, không nói gì, vừa muốn đi, bỗng nhiên tầm mắt tối sầm lại, hắn theo bản năng ôm chặt bình hoa, la toáng lên: “Má ơi, là đèn hư hay là cúp điện? A Tư, A Tư, mày còn ở đó không...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT