Lại một tháng trôi qua, mấy ngày nay Lục Dương sống rất an nhàn. Đám hộ vệ kia cũng không còn đề phòng hắn như phòng kẻ trộm nữa, đại khái là đã nhận được lệnh từ cấp trên.
Bạch Sương vẫn chưa tìm được Hạ Hà, điều này khiến Lục Dương có chút kỳ quái. Nếu không có hắn, Hạ Hà đã có thể sống đến bây giờ, theo lý mà nói Bạch Sương nên xuất hiện mới phải.
Bên ngoài biệt thự, một thanh niên mặc đường trang chậm rãi tiến vào, bị binh sĩ trực ban ngăn lại: "Dừng lại, người nào!"
Đối mặt với quân nhân súng ống đầy đủ, trong mắt thanh niên đường trang lộ ra một nụ cười, chắp tay nói: "Xin hãy báo với Hạ lão một tiếng, ta muốn gặp bà ấy."
"Hạ lão há phải ngươi muốn gặp là có thể gặp." Binh sĩ trực ban nhíu mày, nói xong liền muốn đuổi thanh niên đường trang đi.
Thanh niên đường trang thấy vậy thở dài: "Ta biết ngay là sẽ như thế này mà."
Dứt lời, hắn biến mất trong nháy mắt, sau một khắc xuất hiện ở trong sân. Binh sĩ trực ban vội vàng kéo còi báo động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play