“Vì sao người khác đều sợ cậu ta, nhưng con lại không sợ cậu ta?” Tống Tam Lang truy hỏi.
Tống Cảnh Trần đáp: “Bởi vì mọi người sợ là sợ cha của Triệu Kính Uyên. Con đã dụ cậu ta viết một bản cam kết: ‘Chuyện trong thư viện phải giải quyết trong thư viện, ai mà đi méc phụ mẫu thì không phải nam nhân.’ Con còn bắt tất cả mọi người điểm chỉ lên bản cam kết. Cha đoán xem vì sao?”
Tống Tam Lang hỏi: “Vì sao? Cha đoán không ra.”
Tống Cảnh Trần quay sang nhìn Tú Nương: “Nương đoán thử xem?”
Tú Nương cười nói: “Cha con đoán không ra thì nương lại càng không đoán được. Hay là để con tự nói đi.”
Tống Cảnh Trần đáp: “Vì bọn trẻ con rất hay nuốt lời. Con bắt mọi người làm chứng cho mình. Triệu Kính Uyên là người rất sĩ diện, như vậy cậu ta nhất định sẽ không dám mách cha. Nếu cậu ta đi méc, tất cả bạn học sẽ coi thường cậu ta.”
“Cậu ta còn không dám méc, thì con sợ cậu ta làm gì? Nếu cậu ta dám bắt nạt con, con sẽ gọi đại ca, nhị ca đến, ba huynh đệ cùng nhau dạy cậu ta một bài học. Dù sao thì đại ca và nhị ca đều là người của thư viện, chuyện trong thư viện phải giải quyết trong thư viện. Con cũng không nuốt lời, vẫn là nam nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT