Đứa nhỏ thở dài một hơi, nói: “Hay là để Trần ca nhi tự đi cho rồi, ca mệt như vậy, Trần ca nhi nhìn mà cũng xót.”
Nói xong, cậu bé liền cố sức trượt xuống, muốn tự mình đi.
Tống Cảnh Mậu vốn đã cõng tiểu đệ rất vất vả, giờ tiểu béo con lại dùng tuyệt chiêu “Thiên cân trụy” (rơi xuống như ngàn cân), hắn không giữ nổi, vội vàng ngồi xuống để tiểu đệ có thể thuận lợi bước xuống đất. Hắn liền đề nghị: “Hay là để đại ca bế đệ đi nhé?”
Tống Cảnh Trần vội vã xua tay: “Không cần ca bế đâu, bế còn làm đệ đau chân, khó chịu hơn cả cõng nữa. Trần ca nhi tự đi.”
Trước đây Tiêu Diễn Tông bế cậu, cậu cũng bị đau chân. Khi ấy, cậu còn bảo sợ Tiêu Diễn Tông mệt, không cho người ta bế. Nhưng lần này đến lượt ca ca ruột, cậu phải nói thật, để ca ca biết mà phấn đấu. Dù sao sau này hai huynh đệ còn nhiều dịp đi chơi cùng nhau, không thể lần nào cũng cõng không nổi cậu được.
Tống Cảnh Mậu đưa tay xoa trán, thầm nghĩ: Nói chứ, tam thúc có được sức lực đó là do luyện tập thế nào vậy?
Làm nghề mộc có bao nhiêu người, nhưng chưa thấy ai có thể hình như tam thúc. Có cơ hội nhất định phải đi hỏi cho rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play