Người đến lên tiếng trước: “Tại hạ là Quách Đại Hữu, chủ tiệm lụa Quách Ký, đây là nhi tử ta, Quách Ngọ.”
Quách Đại Hữu khẽ chạm vào nhi tử mình, ý bảo cậu chào hỏi.
Quách Ngọ không vui, trừng mắt nhìn cha, bĩu môi nói: “Cha, sao cha đẩy con?”
Tống Tam Lang có chút thông cảm với Quách Đại Hữu. Để tránh cho đối phương lúng túng, Hắn liền tiếp lời: “Tại hạ là Tống Văn Viễn, đây là tiểu nhi Tống Cảnh Trần.”
Theo lễ nghi, lúc này Tống Cảnh Trần đáng lẽ phải chào hỏi bậc trưởng bối bên kia. Nhưng cậu lại chẳng buồn để ý đến hai người lớn, bởi cậu không muốn trở thành kẻ nổi bật khiến người ta ghét bỏ.
Nếu con cái nhà người ta không hiểu lễ nghi mà cậu lại tỏ ra quá lễ phép, điều đó sẽ khiến Quách Ngọ không vui, và Quách Đại Hữu cũng sẽ không vui. Làm gì có người cha nào lại mong nhi tử mình thua kém nhi tử nhà khác chứ?
Tống Cảnh Trần nhìn Quách Ngọ, hỏi: “Thì ra đệ tên là Quách Ngọ à? Có phải đệ sinh vào buổi trưa không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play