Nghe vậy, Tiêu Diễn Tông không khỏi nhìn Tống Tam Lang thêm một cái, gật đầu cười nói:
"Vậy cũng tốt."
Lúc ấy trời đã không còn sớm, Tống Cảnh Trần ăn no bụng thì bắt đầu ngái ngủ, gật gù trên ghế liên tục. Tiêu Diễn Tông xót thương tiểu đồ đệ ngoan ngoãn mà mình vừa thu nhận, bèn bảo Tống Tam Lang đưa hài tử về nghỉ, tránh để nó chịu khổ trên ghế.
Tống Tam Lang tạ ơn, rồi từ biệt hai người, ôm con rời khỏi phủ họ Lý.
Hài tử ngoan ngoãn nằm trong vòng tay hắn, ngủ say sưa, dáng vẻ lúc ngủ khiến người ta thương yêu không nói nên lời. Một cảm giác mãn nguyện tên là hạnh phúc tự nhiên dâng trào trong lòng, Tống Tam Lang cúi đầu hôn nhẹ lên trán nhi tử.
Về đến nhà, khi bước vào phòng, thấy Tú Nương đang bận rộn may quạt tròn. Nàng khâu vá không giỏi, nhưng lại tự đắc vui vẻ với việc đó.
Thấy hai cha con bước vào, Tú Nương vội đặt kim chỉ xuống, mặt mày rạng rỡ, nhỏ giọng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT