Tống Tam Lang mỉm cười, cúi đầu phát hiện đứa trẻ sớm đã chạy mất dạng, liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy con trai chạy vào phòng Tống Cảnh Mậu thì cũng không để ý nữa.
Những vết thương ngoài da trên người Tống Cảnh Mậu không thấm tháp gì so với cú sốc trong lòng hắn. Hắn chỉ cảm thấy thế gian này đảo lộn trắng đen, chẳng còn thiên lý, làm điều tốt, hành thiện lại bị sỉ nhục như thế này, thậm chí suýt mất mạng.
Hắn sinh ra làm người, vậy mà còn thấp kém hơn cả súc sinh.
Bọn họ nhốt hắn trong chuồng ngựa, bóp miệng hắn, nhét phân ngựa vào miệng, nói rằng hắn ngay cả ăn phân ngựa cũng không xứng. Chúng dội cả thùng nước tiểu ngựa lên đầu hắn, bắt hắn phải liếm sạch nước tiểu trên khóe miệng, nếu không thì sẽ giết hắn.
Bọn chúng còn dùng roi quất hắn, ép hắn quỳ lạy con ngựa bị trẹo móng, gọi nó là "gia gia", cầu xin "gia gia" tha cho cái mạng chó của hắn.
Những nỗi đau này, hắn không thể kể với ai, thậm chí còn sợ người quen biết chuyện mình đã trải qua. Nếu hắn không biết rằng trong lịch sử còn có Việt Vương Câu Tiễn, có lẽ hắn cũng không biết mình còn mặt mũi nào để sống tiếp.
Mà người hắn bỏ mạng ra cứu đâu? Hắn cứu con của đối phương, vậy mà khi hắn bị người của phủ tướng quân bao vây, người đó chỉ lo ôm con bỏ chạy, hoàn toàn mặc kệ sống chết của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play