VĂN ÁN:
Cấp trên bá đạo là trúc mã của tôi
Tác giả: Tân Cốt
Hạ Văn Kỳ đã từng thích một người hàng xóm là thanh mai trúc mã của mình.
Đối phương sẽ giúp cậu học bổ túc.
Mùa đông thì sẽ giúp cậu sưởi ấm chăn, đem tay chân lạnh như băng của cậu nhét vào trong ngực.
Cậu không muốn làm ướt giày của mình khi trời mưa to anh sẽ cõng cậu cả một đường về đến nhà.
Còn giúp cậu lột vỏ tôm hùm đất, ăn đồ ăn mà cậu không ăn chọn ra…
Hai người cùng đi học, ăn cơm, ngủ; cho đến khi đối phương đến tỉnh khác học đại học.
Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, Hạ Văn Kỳ cầm thư thông báo trúng tuyển vội vàng chạy tới thành phố của đối phương.
“Anh Quý, em thi đỗ đại học ở cùng một thành phố với anh, chúng ta có thể ở cùng nhau không?”
“Tôi không thích đàn ông.” Hàn Quý nói, ngược lại chấp nhận lời tỏ tình của bạn nữ kia.
Hóa ra tất cả chỉ là mong muốn đơn phương của bản thân mình.
Hạ Văn Kỳ xóa hết tất cả phương thức liên lạc của đối phương.
—
Bốn năm sau, Hàn Quý lần nữa nhìn thấy Hạ Văn Kỳ là từ trong một video mà bạn bè gửi tới.
Cho dù miếng vải bịt mắt bằng ren che đi hơn nửa khuôn mặt, nhưng anh vẫn nhận ra cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Người nhiều năm tìm mà không thấy, lúc này lại ở trên sân khấu ở hộp đêm lấy lòng người khác.
Hàn Quý ghen tuông, từ sân bay mau chóng chạy tới chặn người lại lạnh lùng hỏi:
“Sao em lại ở loại địa phương này? Nơi như này lần sau đừng đến nữa.”
Hạ Văn Kỳ giương mắt, ánh mắt xa cách: “Hàn Quý, chúng ta không quen biết, anh dựa vào cái gì mà quản tôi?”
Ngày hôm sau, công ty của Hạ Văn Kỳ đưa ra một quy định vừa kỳ quái vừa hết sức vô lý: Nhân viên đang làm việc không được phép đến hộp đêm.
—
Tổng giám đốc mới đến công ty trước một tháng khiến tất cả mọi người trở tay không kịp.
Sau đó mọi người phát hiện, vị ông chủ cực kỳ không dễ ở chung này đặc biệt thích tra tấn nhân viên thực tập Hạ Văn Kỳ.
“Lượng công việc của cậu ít quá, lại đây tạm thời làm trợ lý của tôi.”
“Giúp tôi đặt cơm theo khẩu vị của tôi, đặt sai khấu trừ vào tiền lương của cậu.”
“Ngày mai phải quyết định kế hoạch với khách hàng, tối nay ở lại sắp xếp lại tài liệu, không có sự cho phép của tôi thì không được rời đi.”’
Suốt đêm sắp xếp lại tài liệu, Hạ Văn Kỳ mệt mỏi nằm bò trên bàn làm việc ngủ thiếp đi, lúc tỉnh dậy thi phát hiện Hàn Quý đang hôn trộm cậu…
—
Sau đó,
Cậu bị Hàn Quý ôm ở trên sân thượng, hôn hết lần này đến lần khác trong màn pháo hoa rực rỡ chào đón năm mới.
Hốc mắt của Hạ Văn Kỳ đỏ lên rớm nước mắt, giọng nói đứt quãng: “Không phải không thích đàn ông sao?”
“Ừm, không thích.” Hàn Quý vô cùng quý trọng mà hôn lên chóp mũi của cậu, “Chỉ thích em.”
Hướng dẫn đọc:
1.. Cuộc sống thường ngày, từ gặp lại rồi bắt đầu.
2.. Công chấp nhận lời tỏ tình của bạn học nữ là hiểu lầm.
3.. 1x1, HE
Tags: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, ngọt văn.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Hạ Văn Kỳ, Hàn Quý ┃nhân vật phụ: ┃khác:
Một câu giới thiệu: Anh ấy hôn trộm tôi
Lập ý: kiên trì không từ bỏ ước mơ, những điều tốt đẹp sẽ không hẹn mà tới.
Lưu ý: Truyện được dịch và đăng tải duy nhất trên TYT Nấm Độc!