Mày của Viên Thiên Dã vừa mới giãn ra liền nhíu lại “điên chước quan trọng lắm sao? chỉ cần đặt chảo lên bếp thì cũng có thể làm ra món ăn ngon mà?”
“Không phải như thế, công tử.” Nói đến chuyên môn của mình, Mã giáo tập liền hưng phấn hẳn lên “nguyên liệu nấu ăn trong quá trình được đun nóng, nếu chỉ dùng xẻng đảo qua, thường sẽ bị nóng quá mức làm cho nguyên liệu dễ bị chín không đều. Nếu dùng xẻng đảo liên tục, có thể làm cho sức nóng lan tỏa đều hơn, cũng làm cho thức ăn chín nhanh hơn, gia vị ngấm đều hơn, hương vị sẽ ngon hơn. Còn nữa, trang trí thức ăn cũng rất quan trọng, ảnh hưởng nhiều tới chất lượng món ăn. Khi trình bày, yêu cầu động tác múc xẻng nhanh nhẹn, lưu loát, chuẩn xác. Vận dụng điên chước để trình bày, tránh cho thức ăn rơi vãi hoặc bị vỡ nát. . . Chính vì thế mà chước công trở thành điều kiện cơ bản quan trọng nhất của đầu bếp, cũng vì vậy chúng ta mới đưa môn này trở thành nội dung quan trọng nhất trong cuộc thi nhập môn. Một đầu bếp nếu không thể điên chước thì rất khó để
đem hương vị thức ăn làm đến tận cùng”
Nhìn Viên Thiên Dã có vẻ không vui, Mã giáo tập kiên trì nói tiếp “ngoài trừ điên chước, còn có một lý do để thể lực trở thành vấn đề quan trọng của đầu bếp. Công tử cũng biết, làm đầu bếp, có khi phải làm bảy, tám, thậm chí là mười món ăn là rất bình thường. Nếu không có khí lực thì chỉ mới làm được năm, sáu món đã lăn ra đó, không thể hoàn thành nhiệm vụ được” lại giải thích “thuộc hạ không có thành kiến gì với Lâm Tiểu Trúc, công tử đã hỏi thì thuộc hạ nói thật mà thôi. Thuộc hạ làm đầu bếp nhiều năm, đào tạo bao thế hệ đầu bếp, thuộc hạ thực sự thấy có thể lực thì mới trở thành đầu bếp giỏi được. Thuộc hạ cảm thấy với khả năng hiện tại của Lâm Tiểu Trúc muốn trong tháng sau qua được kỳ kiểm tra điên chước là gần như không có khả năng”
Viên Thiên Dã nhìn chằm chằm Mã giáo tập, mắt híp lại “ý của ngươi là nếu tháng sau nàng không qua được cuộc thi điên chước thì không thể ơ lại trù nghệ ban?”
“Không phải không thể, mà là không thích hợp.” Mã giáo tập chắp tay đáp.
Nhìn mặt Viên Thiên Dã đen lại, đôi mắt đen bóng như hắc ngọc lóe hàn quang, hắn thở dài một hơi nói “nói thật lòng, nếu Lâm Tiểu Trúc không thể học trù nghệ, đừng nói là lão Du mà ngay cả ta cũng thấy luyến tiếc. Học trò như vậy, cả đời gặp được một người là phúc khí của người làm sư phụ. Cũng chính vì nàng xuất sắc cho nên thuộc hạ mới đem tất cả lợi hại nói rõ với công tử. Nếu nàng đến tứ ban, luyện đao công một chúng, lại học thêm cách pha trà nấu rượu cùng một vài kỹ năng khác, có lẽ sẽ có ích cho công tử. Nhưng học trù nghệ, một đứa nhỏ xuất sắc như vậy nhưng lại không thể đứng bếp, không riêng gì nàng khó chịu mà ta và lão Du, Tần quản sự cũng không chịu được”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT