Sau khi nói hết mọi chuyện, Đoạn Sở Hạ đột nhiên cảm thấy còng tay trên tay mình không còn nặng nữa.
Cô ta ngửa đầu nhìn bầu trời, thật xanh, mây cũng trắng. Đẹp quá, rộng quá. Vậy mà hai mươi năm qua cô ta ít khi tận hưởng.
Cô ta nhìn Tô Anh cười: “Tô Anh, không phải cô đẩy tôi vào tù mà là tôi chọn tự chấp hành bản án của mình.”
Cô ta được giải thoát rồi. Khi nào trả hết nợ, cô ta sẽ được tự do, bao gồm lỗi lầm đối với Tô Tân Ý.
Văn Tâm Trúc sau khi nghe thấy đứa trẻ mà mình một tay nuôi lớn không phải con gái ruột, trong khi con gái ruột thì ở bãi tha ma, trái tim bà ta đập nhanh hơn. Bà ta từ từ ngã xuống.
Hôm nay Đoạn Quân không lái xe cảnh sát mẹ anh ta cũng không mang theo thuốc trợ tim vì đi gặp bạn bè. Thấy mẹ mình sắp không chịu nổi, Đoạn Quân chạy đến nhà họ Tô mượn điện thoại gọi xe cấp cứu.
Tô Anh đi đến bên cạnh Văn Tâm Trúc, lạnh lùng nhìn mẹ ruột của nguyên chủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play