Tô Tân Ý đang hôn mê đã được đưa về nhà vài ngày trước, sắp xếp ổn thỏa tốt đẹp.
Đông Ái Như sợ nhịp tim của con gái sẽ biến mất bất cứ lúc nào, không muốn bỏ lỡ thời gian nên ở bên con ngày đêm, nhất quyết lắp đặt thiết bị hỗ trợ sự sống ở nhà cho cô. Thậm chí có đêm phải dậy mấy lần để canh, như thể con gái lúc còn nhỏ, phải được chăm sóc cẩn thận.
Văn Tâm Trúc tới thăm Đông Ái Như và đứa con gái vừa được đón về.
“Con cái là duyên phận trời ban, đừng ép buộc quá, phải giữ gìn sức khỏe của mình.” Văn Tâm Trúc an ủi bạn mình.
“Tôi biết, tôi biết, có vài người đã khuyên tôi, nói rằng cứ như vậy Tân Ý sẽ không thoải mái, khuyên tôi nên buông tay, nhưng nếu vì tôi không cố chấp mà bỏ lỡ cơ hội Tân Ý tỉnh lại, sao tôi có thể được nhìn thấy con bé nữa?”
Đứa con gái này của Đồng Ái Như, từ nhỏ đã là búp bê xinh đẹp trong mắt người thân và bạn bè, nhưng đáng tiếc chỉ số thông minh của cô ấy mãi chỉ ở mức vài tuổi.
Văn Tâm Trúc cũng rơi vài giọt nước mắt, bà ta nhìn Tô Tân Ý đang ngủ say, đột nhiên nói: “Ái Như, hình như Tân Ý hồng hào hơn lần trước tôi đến thăm một chút, bà không để ý sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT