Nghe được lời này của Chu Địch, Cố Dạng nhịn không được yên lặng đỡ trán. Cô ấy thật là có tấm lọc kính thật lớn nha. Sở dĩ luôn là Vương Lăng Vũ ghi điểm, kia không phải là do tất cả mọi người đều đem bóng truyền cho anh ta sao?
Lúc này trọng tài thổi còi, Chu Địch tức giận tiếp tục dỗi Trịnh Dặc, Cố Dạng và Mạc Mạt kéo cô ấy về khán đài.
Chu Địch còn đang nói với Cố Dạng và Mạc Mạt, “Trịnh Dặc chính là không quen nhìn tớ, biết tớ thích Vương Lăng Vũ, nên mới ở trước mặt Vương Lăng Vũ làm tớ mất mặt! Kiêu ngạo như vậy, Thật là tưởng như trước đây, là thiếu gia Trịnh gia sao? Đắc tội chúng ta, có thể làm cho anh ta không thể lăn lội trong giới hào môn này nữa!”
Mạ Mạt đi theo mắng Trịnh Dặc.
Cố Dạng lại lấy bình nước giữ ấm cô ấy mang theo, ôn nhu nói: “Tiểu Địch, uống nước, bớt giận nào.”
Cô cảm thấy Trịnh Dặc là cố ý làm cho Chu Địch để ý tới, tựa như chàng trai cố ý khi dễ người con gái mình thích để gây chú ý.
Hôm nay là lần giao lưu bóng rổ của trường Nhất Trung và trường Nhị Trung bên cạnh. Đồng phục màu xanh biển chính là thành viên đội bóng rổ của trường Nhất Trung, màu đỏ là người của trường Nhị Trung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT