Trịnh Dặc không thèm để ý tới anh ta, lo cầm khăn lau mồ hôi cho chính mình, mặt mày có mang theo vài phần kiêu ngạo.
Cố Dạng liếc nhìn Trịnh Dặc một cái, vừa nhìn là biết đối phương cố ý, thiếu niên này không vừa mắt Vương Lăng Vũ!
Người này cùng Cố Dạng không có liên quan gì, chủ yếu là trong cốt truyện lại không nhắc tới người này, cho nên truyện gốc chính là không thèm để ý tới người này. Nhưng trong trí nhớ của nguyên thân, lại có Trịnh Dặc.
Trước kia Trịnh Dặc cũng là người trong vòng hào môn, người cùng một vòng, cùng bọn học chính là ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy. Chẳng qua sau này, Trịnh gia lại xuống dốc phá sản rất nhanh.
Còn có, lúc trước Chu Địch và Trịnh Dặc là cùng một lớp, khi đó Trịnh Dặc thường xuyên khi dễ Chu Địch, cho nên Chu Địch và Trịnh Dặc không hợp nhau lắm. Khi đó Chu Địch nhắc tới Trịnh Dặc chính là nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy người này cực kỳ ác liệt!
Chu Địch lôi kéo Cố Dạng, nghe được Vương Lăng Vũ nói, trên mặt liền thay thế từ lo lắng sang buồn bực, trực tiếp ném chai nước lên người Trịnh Dặc, “Trịnh Dặc, anh đừng có quá đáng!”
Trịnh Dặc đang lau mồ hôi ngẩng đầu, chụp được chai nước Chu Địch ném tới, trực tiếp mở ra uống một ngụm, lộ ra nụ cười, “Cảm ơn nha Chu Tiểu Địch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT