Phục vụ nhìn Cố Dạng xin lỗi: “Xin lỗi tiểu thư, không có thẻ hội viên thì không thể vào Cẩm Ương Hiên dùng cơm, tiểu thư, mời người ra ngoài.”

Cố Dạng: “Tôi đã nói là tôi tới tìm người.”

Phục vụ nhìn theo phương hướng của Tiết Đạc, ý tứ rất rõ ràng, người cô tìm hình như không chào đón cô cho lắm.

Tiết Đạc dựng tai nghe đoạn đối thoại của các cô, có hơi đắc ý, một lát nữa anh ta sẽ khiến Cố Dạng mất mặt. Tưởng tượng đến cảnh Cố Dạng được người người ca ngợi là nữ thần, lại chịu cúi đầu trước anh ta liền cảm thấy cả người sung sướng đến bay lên.

“Tôi tìm chị tôi, cô ấy ở kia.” Cố Dạng chỉ vào trong góc Cẩm Ương Hiên.

Cô mới tiến vào Cẩm Ương Hiên liền tìm kiếm bóng dáng của nữ chủ, tiểu thuyết cho cô biết, đại lão tương đối điệu thấp, mỗi lần đến Cẩm Ương Hiên ăn cơm đều ngồi trong góc.

Dù sao cũng tới rồi, chỉ cần da mặt cô dày một chút, chắc là đại lão sẽ cho cô cọ một bữa cơm ha?

Phục vụ thấy Cố Dạng chỉ chính là bàn của Cố Căng ngồi, nháy mắt liền nghiêm túc, giọng điệu mang theo chút cung kính: “Tiểu thư đợi tôi một lát, tôi sẽ đi qua đó hỏi.”

Rất nhanh, phục vụ liền đi tới trước mặt Cố Căng, thấp giọng nói gì đó, Cố Căng đẩy rèm châu nhìn ra sảnh lớn.

Cô Dạng nhìn cô ấy chớp chớp đôi mắt, vẻ mặt ngoan ngoãn.

Cô Căng gật đầu, phục vụ liền đi nhanh về chỗ cũ, thái độ càng thêm cung kính: “Tiểu thư, mời cô qua bên này dùng cơm.”

Cố Dạng cười tươi, “A Quyết, đi ăn cơm thôi.”

Phong Quyết lạnh lùng nhìn Tiết Đạc một cái, ngoan ngoãn đuổi theo Cố Dạng.

Sau khi phục vụ dẫn đường cho Cố Dạng và Phong Quyết đến bàn của Cố Căng, thì quay đầu đi về bàn của Tiết Đạc.

Tiết Đạc thấy Cố Dạng không tới cầu xin anh ta, cũng không bị đuổi đi, ngược lại được phục vụ cung kính mời đến nơi khác, sắc mặt rất khó coi.

Đặc biệt là những người nhìn trò cười Cố Dạng lúc nãy, lại nhìn về phía anh ta.

Thấy phục vụ lại đây, anh ta có chút tức giận: “Cố Dạng hình như không có thẻ hội viên mà? Tại sao không đuổi cô ta đi?”

Ánh mắt người phục vụ nhìn anh ta có chút khinh thường, nói với Tiết Đạc: “Tiết Đạc thiếu gia, thẻ hội viên của anh đã bị Cẩm Ương Hiên hủy bỏ.”

“Cái gì?!” Tiết Đạc kinh ngạc bật dậy khỏi ghế ngồi, bất mãn nhìn phục vụ: “Tôi không vi phạm quy định của Cẩm Ương Hiên, các người dựa vào cái gì mà hủy thẻ hội viên của tôi?”

Nhóm công tử thiếu gia ngồi cùng bàn với anh ta có chút đứng ngồi không yên, bọn họ có thể dùng cơm ở Cẩm Ương Hiên đều nhờ vào thẻ của Tiết Đạc. Bây giờ thẻ hội viên của Tiết Đạc bị hủy, bọn họ không phải sẽ bị đuổi ra ngoài sao?!

Vừa rồi bọn họ còn vui vẻ nhìn người gặp họa mà xem Cố Dạng bị đuổi đi, chớp mắt, người bị đuổi ra ngoài lại là bọn họ?!

Người phục vụ nhàn nhạt nói: “Tôi chỉ là tới thông báo cho Tiết thiếu, mời Tiết thiếu cùng bạn bè đi ra khỏi Cẩm Ương Hiên.”

Cô ấy rất tò mò, vị kia là ngày đầu tới đây, các công tử hào môn này làm sao lại đắc tội tới cô ấy?

Chẳng lẽ là vì Cố Dạng tiểu thư?

Nhưng mà nghe nói quan hệ giữa hai người không tốt mà?

Cố Dạng cũng không chú ý chuyện xảy ra ở phía sau, cô cùng Phong Quyết ngồi vào bàn của Cố Căng, mới phát hiện ngồi đối diện cô ấy có một thiếu niên mang kính đen.

Đi theo đại lão chắc chắn đều là người có nhan sắc cực cao, thiếu niên mang kính đen kia lớn lên cũng rất đẹp trai, chính là đối với màn hình laptop đằng trước nhìn không chớp mắt, hoàn toàn không nhận ra sự hiện diện của Cố Dạng cùng Phong Quyết.

Cố Dạng tuy rằng không quen biết thiếu niên kia, nhưng từ quần áo lại có thể đoán ra được, đây là đàn em Tô Dã của nữ chủ, hạng 7 trong bảng hacker, Jesus.

Jesus chính là thượng đế Jesus.

Tô Dã này tuy không phải hạng nhất, nhưng so với hạng nhất thì ngông cuồng hơn nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play