Lộc Minh Sâm đang nói với các giáo quan khác những việc cần chú ý đề phòng sinh viên cảm nắng, lại hơi thất thần. Hôm nay trông Tô Nhuyễn không thooải mái lắm, không biết anh chọc giận cô chỗ nào rồi, rõ ràng hôm qua vẫn bình thường mà, lúc lườm anh còn vô cùng có tinh thần…
Khi anh đang nghĩ ngợi, lại nghe thấy tên Tô Nhuyễn, trong giọng nói mang theo vẻ hoảng loạn. Lộc Minh Sâm quay đầu lại, đúng lúc trông thấy Tô Nhuyễn với sắc mặt tái nhợt, ngã vào lòng nam sinh tên Phong Cảnh Diệp kia.
Hai mắt anh trở nên lạnh lùng, thấy nam sinh kia định bế cô lên chạy ra ngoài, Lộc Minh Sâm chỉ bỏ lại một câu: “Tôn Kiến Đào, lát nữa phụ trách dẫn đội.” Sau đó mau chóng chạy sang bên kia.
Các giáo quan thấy trung giáo Lộc luôn lười nhác chạy nhanh như vậy, không khỏi nhìn nhau, giáo quan Tôn chần chừ, mở miệng: “Có lẽ là lo cho sinh viên trong đội bọn họ.”
Một huấn luyện viên khác, nói: “Nhưng mà sao tôi cảm thấy anh ấy không giống đang lo lắng lắm, ngược lại giống như muốn đi c.h.é.m người vậy.”
Vân Chi
“Hơn nữa sinh viên bị cảm nắng không cần chúng ta quan tâm, không phải có đám đàn anh đàn chị chuyên môn chiếu cố bọn họ à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play