“Bố.” Phùng Duyệt Sơn chủ động chào bố Phùng: “Bố chơi cờ không?”
Bố Phùng dừng tay, trừng mắt nhìn: “Chơi cả đêm à?”
Phùng Duyệt Sơn: “Vậy thì không được.”
Bố Phùng cũng chẳng muốn nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác này của anh ấy.
Bố Phùng đi xa, mẹ Phùng liền kéo con trai sang một bên, mắt sáng rực: “Cậu bé kia tên Trần Mộc phải không? Nghe nói là rất ngoan.”
Phùng Duyệt Sơn lập tức giơ ngón cái: “Đúng là mẹ của con, mắt nhìn quá chuẩn.”
“Bớt nói nhảm đi.” Mẹ Phùng nói: “Mẹ nhìn thấy bố con xem hồ sơ của cậu ấy.” Thấy con trai tối sầm mặt, mẹ Phùng nói tiếp: “Ôi trời, đừng vội thái độ, bố con cũng có ý tốt, nếu thật sự là một nghệ sĩ nhỏ, bố con cũng chẳng thèm xem đâu, vì trợ lý của Dịch Lan khen ngợi hết lời, bố con mới chịu nhìn qua đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play