Sắc trời bên ngoài sẩm tối, chỉ còn lại một vệt trắng nhạt trên bầu trời và vầng trăng lạnh lẽo, trong trẻo. Mỗi một cơn gió khẽ thổi qua, lá cây cũng theo đó mà rung rinh xào xạc.
Thẩm Liên cảm thấy ngột ngạt, cậu khẽ mở hé cửa sổ.
Sở Dịch Lan đến nghĩa trang một mình, mỗi lần nghĩ đến điều đó, Thẩm Liên lại thấy nhói đau trong lòng.
Khi xe vừa dừng lại trước cổng nghĩa trang, Thẩm Liên mở cửa bước xuống.
Dương Bân đứng bên cạnh cửa xe, có vẻ anh ta không có ý định đi theo.
Trong tình huống này, cứ để cậu Thẩm ở bên cạnh ngài ấy thôi.
Thẩm Liên đã quen với con đường này nhưng bước chân sao nặng nề quá. Cậu đã nghĩ ra nhiều lời an ủi nhưng chẳng có câu nào cậu thấy đủ để vơi sầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT