Chương 2351: Đạo lý theo đuổi ban hoa.
 Thanh âm Lý Diệu tuyên truyền giác ngộ, quanh quẩn không thôi thật lâu ở trên không thành trấn, giống như muốn làm sương mù nấm bao phủ ở quanh thân mọi người xé nát hết.
Người dưới lòng đất hết thảy sa vào ở trong trạng thái kỳ diệu “say oxy”, choáng váng cảm thụ được tỉnh táo cùng hoạt bát trước nay chưa từng có, mặc dù trên khuôn mặt như giếng cổ không gợn sóng của lão nhân cũng nổi lên từng mảng đỏ ửng kích động. Tuy vẫn không ai dám tiếp lời Lý Diệu, nhưng trong mắt không ít người rõ ràng toát ra gợn sóng vi diệu, không giống vừa rồi nhẫn nhục chịu đựng, tử khí nặng nề như vậy nữa.
“Đi thôi!” Lý Diệu làm xong việc của mình, phủi phủi tay, hướng Lệ Gia Lăng nhếch miệng cười nói: “Bây giờ chúng ta có thể xuất phát, đi tìm Long Dương Quân nói cho rõ ràng rồi!” Lệ Gia Lăng cau mày, nhìn đám người biến hóa vi diệu quanh mình, lại nhìn pháp bảo tuần hoàn không khí được Lý Diệu sửa, thâm trầm nói: “Cho dù Diệu ca có thể tạm thời sửa pháp bảo tuần hoàn không khí, thì thế nào? ‘Thuốc chuyển đổi’ ngươi để lại rồi cũng sẽ hao hết, vi mạch lọc cuối cùng sẽ phủ kín bụi bậm cùng vết bẩn, toàn bộ con chip và phù trận cũng sẽ mài mòn từng miếng, cuối cùng, bộ pháp bảo này vẫn sẽ lần thứ hai hư hao, hàm lượng oxy miễn cưỡng nâng lên, cũng sẽ tiếp tục giảm xuống từng ngày một, một lần nữa trở nên nặng nề cùng hôi thối. Ngươi cứu được nhất thời, không cứu được bọn họ cả đời.
“Cho dù ngươi có thể cứu khu 10084 một đời, nhưng ở sâu trong lòng đất đế đô, thành trấn không có ánh mặt trời như khu 10084 còn có mười vạn tám ngàn cái, mà ở trong mấy trăm đại thiên thế giới, mấy vạn thế giới đế quốc nắm giữ, thành trấn tương tự, thậm chí là thành trấn và thôn xóm so với bọn họ càng thê thảm hơn, còn không biết có mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn cái! Ngươi cứu được một cái, cũng không có khả năng cứu vớt toàn bộ, vậy lại có ý nghĩa gì đâu?” Lý Diệu chậm rãi mang toàn bộ công cụ duy tu thu về trong nhẫn Càn Khôn, vỗ ót nói: “Có đạo lý nha, cứu được nhất thời, cứu không được một đời; Cứu được một cái, không cứu được toàn bộ, cho nên mọi thứ ta làm đều không có ý nghĩa, nhưng như vậy, ta trái lại có một vấn đề nhỏ .”
 Lệ Gia Lăng hơi ngẩn ra, nói: “Diệu ca mời nói .”
 “Ngươi biết chứ, giờ phút này bị nhốt ở cái gì phòng thí nghiệm này, ngục giam này, nhà tù tăm tối này, khu vui chơiNghiệt Thổ này, các loại địa phương vớ vẩn, đang tiếp nhận bào chế sống không bằng chết, các loại thực nghiệm cực kỳ tàn ác, người như vậy khẳng định có ngàn ngàn vạn vạn nhỉ? Ta tựa như không có khả năng lớn mang bọn họ cứu hết ra, như vậy, lúc trước ta vì sao phải mạo hiểm thật lớn từ trong tay Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan cứu ngươi? Nếu không có ý nghĩa, ta liền trốn ở góc phòng, mở to mắt huýt sáo, xem ngươi tiếp tục bị Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan nhào nặn vo viên, bào chế tươi sống trở thành cỗ máy giết chóc thật sự, vậy không phải tốt lắm sao?” Khuôn mặt lớn ánh vàng rực rỡ của Lệ Gia Lăng nhất thời cứng lại, hồi lâu nói không ra lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play