Lời Úc Chiêu vừa nói ra khiến cả hai bên đều chấn động.
Tống Dương còn đang nắm chặt cánh tay Úc Chiêu, nghe vậy liền bất giác siết mạnh hơn. Nếu không phải Úc Chiêu kịp thời dùng năng lượng bảo vệ cánh tay, cú siết này chắc chắn đã bẻ gãy cả cánh tay cô. Vẻ mặt Alicia vừa ánh lên chút vui mừng đã lập tức trở nên lạnh lùng. Úc Chiêu còn chưa kịp nói gì thêm thì cô ta đã nhìn thẳng vào Tống Dương, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, nói:
“Sao cái đám chó của Liên minh Văn minh này vẫn ngu ngốc không biết nhìn mặt người thế nhỉ?” Alicia lên tiếng, giọng điệu khinh miệt. “Còn không mau thả người ra? Hay phải chờ đến lúc chết rồi mới chịu nghe lời người khác?”
Ở đây có Úc Chiêu và Alicia, hai nhân vật cấp cao của Quang Minh giáo hội xuất hiện. Quý Á Ảnh vốn định tiến lại gần nhưng giờ lại lùi về sau, giấu mình trong đám hỗn loạn của chiến trường. Gần nhất lúc này chỉ còn Tống Dương đứng đối đầu với hai người họ. Hắn kìm nén cơn giận dữ hừng hực ban nãy, mặt trắng bệch nhưng thần thái lại cực kỳ bình tĩnh.
Hắn không buông Úc Chiêu ra mà chỉ trầm giọng đáp: “Úc Chiêu đã rời đi dưới sự bảo vệ của Cố quân trưởng. Bây giờ chắc cũng đã đến Lam Thiên Thành rồi. Muốn tìm cô ấy thì cứ đến đó mà tìm!”
“Bảo bối của ta đã nói biết tung tích của trị liệu sư kia, ngươi đứng đây xạo sự cái gì?” Alicia nhìn Tống Dương, ánh mắt vừa khinh bỉ vừa ngạo mạn.
Úc Chiêu hiểu rõ, cấp sáu đối với cấp bảy chẳng có chút uy hiếp nào. Nhưng Alicia chỉ dùng lời đe dọa mà chưa ra tay, rõ ràng là bị quả cầu năng lượng trên đầu làm vướng chân. Không ngờ thứ do Thẩm Nhất Dục mới chỉ cấp bốn tạo ra lại có thể ngăn cản được một cường giả cấp bảy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT