Úc Chiêu sinh ra và lớn lên trong thời đại hòa bình. Trước khi thực sự đối diện với thú triều, cô đã cố gắng hình dung cảnh tượng này vô số lần trong đầu. Khi cả nhóm thực sự lên đến sườn núi, Cố Nguyệt dừng xe lại, tất cả mọi người đều trầm mặc nhìn về phía thú triều đang không ngừng tiến đến. Một bầu không khí nặng nề bao trùm khắp tứ phía, đến cả Ngụy Minh Dã vẫn luôn hiếu động nhất cũng chẳng thốt nên lời.
Mặt đất rung chuyển dữ dội, bầu trời dường như tối sầm lại. Úc Chiêu ngước nhìn lên chỉ thấy dị hóa thú dày đặc che kín cả bầu trời, tốc độ tiếp cận còn nhanh hơn những sinh vật dưới mặt đất. Trong xe ai nấy đều căng thẳng, từng người đều siết chặt cơ thể theo bản năng. Ngụy Minh Dã ngồi bên cạnh Úc Chiêu nghiêng người về phía trước, dùng thân mình chắn cho cô.
Tống Tranh ngồi ở ghế phụ, cơ thể hắn bắt đầu xuất hiện dấu hiệu dị hóa mất kiểm soát. Úc Chiêu nhẹ nhàng búng ngón tay, một điểm sáng trắng lóe lên chạm vào người hắn. Tống Tranh khẽ run lên, lớp lông tơ vàng óng vừa mọc ra liền thu lại.
“…Tôi chưa từng thấy thú triều nào có quy mô lớn như thế này.” Giọng hắn khàn đặc.
Ngụy Minh Dã cũng không còn cái vẻ bỡn cợt như thường ngày. Giọng nói trong trẻo của thiếu niên giờ trầm hẳn xuống: “Thế nào, anh sợ à?”
Tống Tranh không tranh cãi mà chỉ nghiêng đầu nhìn Cố Nguyệt trên ghế lái, sau đó lại nhìn Úc Chiêu qua kính chiếu hậu. Đột nhiên hắn bật cười.
“Trong số tất cả chúng ta thì cậu là người có cấp bậc thấp nhất. Chăm lo cho bản thân trước đi, đừng để sắp chết rồi mà miệng vẫn còn lải nhải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play