Tống Tranh không hỏi tại sao Úc Chiêu lại ở đây, cũng không thắc mắc cô sẽ làm gì sau khi xuất hiện tại nơi này. Hắn thậm chí còn không để ý đến việc cô đã thay đổi trang phục. Sau khi nói xong những lời kia, hắn cúi đầu xuống tựa như một đứa trẻ làm sai cẩn thận chờ đợi sự cho phép của cô.
Úc Chiêu ngẩn người trong hai giây. Năng lượng trên cánh tay dần tan biến, cô kéo mũ choàng che khuất gương mặt mình vào trong bóng tối: “Cậu biết cô ấy ở đây ư?”
“Tuy không chắc nhưng tôi biết Chu Nhược Yên có một nơi như thế này. Tôi nghi ngờ Cao Ngột bị giam ở đây và khi gặp ngài, tôi có thể khẳng định.” Tống Tranh cười yếu ớt. “Ngài luôn đúng, mọi quyết định của ngài chưa bao giờ là sai cả.”
Úc Chiêu mím môi. “Nếu tôi sai thì sao? Nếu đây là cái bẫy thì cậu xông vào có thể tan xương nát thịt đấy.”
“Đó là cái giá tôi đáng chịu” Tống Tranh đáp. “Chuyện Cao Ngột bị bắt vốn là do sai lầm tôi gây ra.”
Úc Chiêu cảm nhận được trên người hắn có gì đó đã thay đổi. Trước đây, dù Tống Tranh có phần méo mó và độc ác nhưng cô biết hắn vẫn nằm trong tầm kiểm soát của mình, kể cả khi phản bội cũng không vượt quá dự đoán của cô. Nhưng giờ đây có gì đó khác biệt. Cô cảm thấy hắn đang thoát khỏi sự khống chế của mình. Một phần trong hắn đã chết đi nhưng một phần khác lại đang hồi sinh. Người đứng trước mặt cô vẫn là Tống Tranh nhưng cũng không còn là Tống Tranh nữa.
Thấy cô im lặng, Tống Tranh do dự một giây rồi chủ động bước tới. Ánh mắt hắn lóe lên vẻ cương quyết. “Ngài cẩn thận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play